Kết quả 1 đến 13 của 13

Chủ đề: Cần lắm vài câu nói cảm thông chia sẻ!!

  1. #1
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần

    Cần lắm vài câu nói cảm thông chia sẻ!!

    Cuộc đời là vậy!, cả đời mình luôn là một người con ngoan! mình có thể vỗ ngực mà tự nói rằng " tôi là người tốt" .. Cuộc đời bỗng phán cho một cái án tử,tử, HIV người lây bệnh cho mình chính là người mình tin tưởng bấy lâu nay. Vỡ vụn, cuộc đời là chấm hết..... mình tự hỏi bản thân cả trăm lần, có lẽ nào, đời mình mới chỉ yêu một người! mới tốt nghiệp đại học thôi!
    Mình tự nhận bản thân rất may mắn, cực kỳ may mắn vì có bố mẹ, chị vẫn yêu thương mình, vẫn chăm sóc mình và khóc cùng mình.. rồi từ tuyệt vọng mình sốc lại tinh thần, cố gắng chiến đấu với căn bệnh này!!
    mình luôn tự hỏi rằng bao giờ căn bệnh này mới chấm dứt,dứt? bao giờ mới có thuốc chữa trị đây?
    Mình tự nhủ hàng ngàn lần: không thể chết lúc này! phải cố gắng sống! ít ra có thể báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ cuộc đời vài năm nữa
    3 tháng nay, dù mệt thế nào, mình cũng ko dám than vãn, chỉ biết im lăng và chịu đựng, cảm thấy thương bố mẹ thôi!!.
    Chả là, tối nay, mình có ra ngoài chạy bộ,, có gặp vài người bạn ( họ không biết mình nhiễm HIV) họ kể về một người nhiễm HIV, họ nói: Thằng sida đó chết rồi, nó còn lây cho một thằng khác!!,!, thằng sida đến lúc chết thì phải chết!- câu nói khiến mình rất buồn, và suy nghĩ trên cả quãng đường về nhà, hoang mang lắm, ko biết liệu mìnhcó cơ hội sống không?
    các bạn nào đã và đang điều trị lâu năm!! mình cần lắm vài lời chia sẻ của các bạn, liệu mình có thể sống khoẻ mạnh không? mình có thể sống thêm chục năm nữa không? những bạn đã và đang điều trị lâu năm, mong các bạn hãy cho mình một lời chia sẻ

  2. #2
    Điều Hành Chung.Thay quyền Admin
    (Sanh năm 1983 ) 10 năm trong chuyên môn tư vấn HIV miễn phí
    Nguyen Ha's Avatar
    Ngày tham gia
    19-12-2012
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    diendanhiv.vn
    Bài viết
    32,318
    Cảm ơn
    664
    Được cảm ơn: 7,903 lần
    Trích dẫn Gửi bởi zacsanwell Xem bài viết
    Cuộc đời là vậy!, cả đời mình luôn là một người con ngoan! mình có thể vỗ ngực mà tự nói rằng " tôi là người tốt" .. Cuộc đời bỗng phán cho một cái án tử,tử, HIV người lây bệnh cho mình chính là người mình tin tưởng bấy lâu nay. Vỡ vụn, cuộc đời là chấm hết..... mình tự hỏi bản thân cả trăm lần, có lẽ nào, đời mình mới chỉ yêu một người! mới tốt nghiệp đại học thôi!
    Mình tự nhận bản thân rất may mắn, cực kỳ may mắn vì có bố mẹ, chị vẫn yêu thương mình, vẫn chăm sóc mình và khóc cùng mình.. rồi từ tuyệt vọng mình sốc lại tinh thần, cố gắng chiến đấu với căn bệnh này!!
    mình luôn tự hỏi rằng bao giờ căn bệnh này mới chấm dứt,dứt? bao giờ mới có thuốc chữa trị đây?
    Mình tự nhủ hàng ngàn lần: không thể chết lúc này! phải cố gắng sống! ít ra có thể báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ cuộc đời vài năm nữa
    3 tháng nay, dù mệt thế nào, mình cũng ko dám than vãn, chỉ biết im lăng và chịu đựng, cảm thấy thương bố mẹ thôi!!.
    Chả là, tối nay, mình có ra ngoài chạy bộ,, có gặp vài người bạn ( họ không biết mình nhiễm HIV) họ kể về một người nhiễm HIV, họ nói: Thằng sida đó chết rồi, nó còn lây cho một thằng khác!!,!, thằng sida đến lúc chết thì phải chết!- câu nói khiến mình rất buồn, và suy nghĩ trên cả quãng đường về nhà, hoang mang lắm, ko biết liệu mìnhcó cơ hội sống không?
    các bạn nào đã và đang điều trị lâu năm!! mình cần lắm vài lời chia sẻ của các bạn, liệu mình có thể sống khoẻ mạnh không? mình có thể sống thêm chục năm nữa không? những bạn đã và đang điều trị lâu năm, mong các bạn hãy cho mình một lời chia sẻ
    Ôi trời! Nghe thiên hạ nói nghe làm gì cho mệt, họ nói là việc của họ, mình sống thế nào là việc của mình, mình ko bắt họ mang bệnh thay mình được. HIV là án tử ư? Không đâu, nó là một loại bệnh mãn tính thôi, sống lành mạnh, lạc quan, ăn uống điều độ, tuân thủ điều trị ARV thì có thể sống tới già. Thật đấy.

  3. #3
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Nguyen Ha Xem bài viết
    Ôi trời! Nghe thiên hạ nói nghe làm gì cho mệt, họ nói là việc của họ, mình sống thế nào là việc của mình, mình ko bắt họ mang bệnh thay mình được. HIV là án tử ư? Không đâu, nó là một loại bệnh mãn tính thôi, sống lành mạnh, lạc quan, ăn uống điều độ, tuân thủ điều trị ARV thì có thể sống tới già. Thật đấy.
    em cám ơn chia sẻ của chị!

  4. #4
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    09-01-2018
    Bài viết
    37
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn 1 lần.
    Trích dẫn Gửi bởi zacsanwell Xem bài viết
    Cuộc đời là vậy!, cả đời mình luôn là một người con ngoan! mình có thể vỗ ngực mà tự nói rằng " tôi là người tốt" .. Cuộc đời bỗng phán cho một cái án tử,tử, HIV người lây bệnh cho mình chính là người mình tin tưởng bấy lâu nay. Vỡ vụn, cuộc đời là chấm hết..... mình tự hỏi bản thân cả trăm lần, có lẽ nào, đời mình mới chỉ yêu một người! mới tốt nghiệp đại học thôi!
    Mình tự nhận bản thân rất may mắn, cực kỳ may mắn vì có bố mẹ, chị vẫn yêu thương mình, vẫn chăm sóc mình và khóc cùng mình.. rồi từ tuyệt vọng mình sốc lại tinh thần, cố gắng chiến đấu với căn bệnh này!!
    mình luôn tự hỏi rằng bao giờ căn bệnh này mới chấm dứt,dứt? bao giờ mới có thuốc chữa trị đây?
    Mình tự nhủ hàng ngàn lần: không thể chết lúc này! phải cố gắng sống! ít ra có thể báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ cuộc đời vài năm nữa
    3 tháng nay, dù mệt thế nào, mình cũng ko dám than vãn, chỉ biết im lăng và chịu đựng, cảm thấy thương bố mẹ thôi!!.
    Chả là, tối nay, mình có ra ngoài chạy bộ,, có gặp vài người bạn ( họ không biết mình nhiễm HIV) họ kể về một người nhiễm HIV, họ nói: Thằng sida đó chết rồi, nó còn lây cho một thằng khác!!,!, thằng sida đến lúc chết thì phải chết!- câu nói khiến mình rất buồn, và suy nghĩ trên cả quãng đường về nhà, hoang mang lắm, ko biết liệu mìnhcó cơ hội sống không?
    các bạn nào đã và đang điều trị lâu năm!! mình cần lắm vài lời chia sẻ của các bạn, liệu mình có thể sống khoẻ mạnh không? mình có thể sống thêm chục năm nữa không? những bạn đã và đang điều trị lâu năm, mong các bạn hãy cho mình một lời chia sẻ
    Rồi bạn sẻ quen với những câu nói dạng đấy thôi...lúc đầu có thể bạn còn buồn còn suy nghĩ mông lung còn bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những lời đọc ác ấy...nhưng càng về sau bạn sẽ càng nhận ra rằng...tất cả những lời nói đó đều là nhảm nhí.Thiên hạ có miệng nên kothể nào cấm cản được người ta nói ng ta tổn thương người khác dù cố tình hay vô ý...nhưng việc có để cho những lời nói đó có thể làm tổn thương mình hay không thì là do bạn tự quyết định,nó gây tổn thương cho bạn khi chấp nhận,buông xui,đầu hàng...nó chả làm gì ảnh hưởng đến bạn đc khi bạn trấn an,bình tỉnh,thông suốt và chấp nhận.Cố gắng lên tự nhủ rằng :” xời ạ,muốn làm ton thương nhụt chí tinh thần của tao thì như thế chua đủ chúng bây ạ...tao mạnh mẽ hơn những lời cay độc đó nhiều”.Hảy yên tâm vực lại tinh thần,bao ve sức khoẻ,sống lành mạnh lên thì cuộc sống nó cứ kéo dài thôi bạn ạ,đừng lo khi nào mình chết...đừng lo mình sống không được lâu...đừng lo mình yểu mạng...sống bao lâu thật sự chẳng quan trọng đâu...cái quan trọng là trong thời gian cho đến lúc đó bạn sống như thế nào...thanh thản,vui vẻ,lành mạnh,có ích hay là u sầu thiểu não ăn hại đáng thương.Sự viễ nó đã thế rồi...tội gì sống mà phải đau khổ hả bạn...cố vui lên đi,tinh thần là quan trọng nhất!

  5. #5
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Havenotime Xem bài viết
    Rồi bạn sẻ quen với những câu nói dạng đấy thôi...lúc đầu có thể bạn còn buồn còn suy nghĩ mông lung còn bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những lời đọc ác ấy...nhưng càng về sau bạn sẽ càng nhận ra rằng...tất cả những lời nói đó đều là nhảm nhí.Thiên hạ có miệng nên kothể nào cấm cản được người ta nói ng ta tổn thương người khác dù cố tình hay vô ý...nhưng việc có để cho những lời nói đó có thể làm tổn thương mình hay không thì là do bạn tự quyết định,nó gây tổn thương cho bạn khi chấp nhận,buông xui,đầu hàng...nó chả làm gì ảnh hưởng đến bạn đc khi bạn trấn an,bình tỉnh,thông suốt và chấp nhận.Cố gắng lên tự nhủ rằng :” xời ạ,muốn làm ton thương nhụt chí tinh thần của tao thì như thế chua đủ chúng bây ạ...tao mạnh mẽ hơn những lời cay độc đó nhiều”.Hảy yên tâm vực lại tinh thần,bao ve sức khoẻ,sống lành mạnh lên thì cuộc sống nó cứ kéo dài thôi bạn ạ,đừng lo khi nào mình chết...đừng lo mình sống không được lâu...đừng lo mình yểu mạng...sống bao lâu thật sự chẳng quan trọng đâu...cái quan trọng là trong thời gian cho đến lúc đó bạn sống như thế nào...thanh thản,vui vẻ,lành mạnh,có ích hay là u sầu thiểu não ăn hại đáng thương.Sự viễ nó đã thế rồi...tội gì sống mà phải đau khổ hả bạn...cố vui lên đi,tinh thần là quan trọng nhất!
    mình cảm ơn chia se của bạn nhé!, mình sẽ cố gắng!

  6. #6
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    06-04-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Sơn la
    Bài viết
    77
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    Mình với cậu cùng cảnh ngộ rồi. Mình cũng mới phát hiện ra mình mang H được 2 tuần. Từ một đứa con ngoan, tự hào của cả dòng họ giờ nhìn tương lai sụp đổ trước mặt không cứu vãn. Mình định tự tử nhưng lại nghĩ lại mình phải thực hiện ước mơ của mình rồi 2-3 năm sau khi mình đủ chững chạc và ổn định kinh tế. Mình sẽ nói với mẹ. Mẹ ơi con mang H trong người nhưng còn đang rất khoẻ mạnh và con đang có một tương lai sáng mẹ yên tâm nhé. Như vậy sẽ tốt hơn phải không. Cố gắng lên bạn nhé

  7. #7
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Hoàng Bảo Thiên Xem bài viết
    Mình với cậu cùng cảnh ngộ rồi. Mình cũng mới phát hiện ra mình mang H được 2 tuần. Từ một đứa con ngoan, tự hào của cả dòng họ giờ nhìn tương lai sụp đổ trước mặt không cứu vãn. Mình định tự tử nhưng lại nghĩ lại mình phải thực hiện ước mơ của mình rồi 2-3 năm sau khi mình đủ chững chạc và ổn định kinh tế. Mình sẽ nói với mẹ. Mẹ ơi con mang H trong người nhưng còn đang rất khoẻ mạnh và con đang có một tương lai sáng mẹ yên tâm nhé. Như vậy sẽ tốt hơn phải không. Cố gắng lên bạn nhé
    mình đoán bạn mạnh mẽ hơn mình nhiều! khi mới biết mình bị H ngay lúc đó mình nghĩ mình cần phải nói cho bố mẹ mình liền, mình ko muốn dấu họ điều gì đang xảy ra và họ có quyền biết sự thật...... mình cũng còn trẻ cũng nhiều ước mơ, nhưng có lẽ mình mới chỉ tự ổn định lại cuộc sống của mình mà chưa chuẩn bị tâm lý để gạt bỏ những điều ko hay người khác nói, với mình những câu nói này ko cũ nhưng thât mới mẻ khi mình lại giống như người trong cuộc. Mình đoán rằng chúng ta đều phải học cách để trở nên " mặt dày" hơn.... cùng cố gắng sống tốt và khoẻ mạnh ban nhé, cảm ơn bạn, mong bạn luôn vui!

  8. #8
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    06-04-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Sơn la
    Bài viết
    77
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    Cảm ơn bạn. Bạn cũng cố gắng lên bạn nhé

  9. #9
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    03-03-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Sai Gon
    Bài viết
    18
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2 lần trong 1 bài viết.
    Mình dịch một đoạn của bài báo khoa học đã được nghiên cứu trên tạp chí nước ngoài có tiêu đề " Will there be a cure for HIV?" được đăng trên tạp chí Science direct về thực trạng AIDS hiện nay của tác giả AlcidesTroncoso. Bạn không nên lo nhé, hãy bỏ qua hết, cứ nghĩ mình đang bị 1 căn bệnh mãn tính và virut có thể hoàn toàn điều khiển được nếu bạn dùng ARV. "It has been more than 30 years since AIDS was introduced in people's daily life, and it is a milestone that causes taboos, myths and prejudices. At that time, a patient told me his feelings, and he was very convincing: “I am horrified of living and afraid of dying.” Three decades later, AIDS infection is not a death sentence anymore. First, doctors could make that infected patients did not die from the disease; then, that the medication which kept them alive was not so toxic. And finally, that the treatments were more comfortable. And once at this point, the possibility that the virus may disappear from the body is a more realistic goal than ever. The story of AIDS has changed and, for the first time, we can foresee in the short term the beginning of the end of the pandemic. Now it is not about whether the cure is possible or not, but about when we will have it. This current momentum, so hard to get, should be maintained. We have never been so close to achieving this goal. Although the end of the pandemic is close, this is not enough. It is worrying that some world leaders have absolved themselves of responsibility for not stopping or at least having understood the explosion of the pandemic as if it was a natural disaster"
    Đã hơn 30 năm trôi qua kể từ khi dịch AIDS can thiệp vào cuộc sống con người, lúc đâý moị nguời đều xem AIDS như một điều đại kỵ, tội lỗi. Vào lúc đó, AIDS được xem là bản án tử và nạn nhân thường rất kinh hãi về cái chết. Tuy nhiên, 30 năm sau, AIDS không còn là bản án tử nữa là vì:
    1. Bác sĩ hoàn toàn có thể điều khiển được căn bệnh này, nạn nhân không chết vì Virut hay AIDS
    2. Liệu trình điều trị thuốc ngày này hoàn toàn làm cho bệnh nhân có thể sống như người bình thường và ít độc hại hơn cách đây 30 năm
    3. Có nhiều phát đồ, để chống virut kháng thuốc thoải mái hơn rất nhiều so với thời cách đây 30 năm
    Tại thời điểm này, khả năng virut biến mất khỏi cơ thể chúng ta hoàn toàn có thể thành hiện thực và rất gần. Câu chuyện AIDS đã thay đổi rồi. Lần đâu tiên chúng ta có thể dự đoán đươc sự chấm dứt của dịch AIDS trong thời gian ngắn nữa.Bây giờ không phải là không biết có thuốc trị nữa hay không mà là khi nào chúng ta có nó.
    Mình chỉ có thời gian dịch một đoạn, còn rất nhiều nghiên cứu khác về sự thành công của cách điều trị hiện nay. Có thời gian rãnh mình tổng hợp lại tài liệu rồi post cho diễn đàn. Mọi người đừng hoang mang, nhận thức về HIV đúng thì không việc gì phải sợ.


  10. #10
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    22-06-2017
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Mien Tay
    Bài viết
    186
    Cảm ơn
    16
    Được cảm ơn: 21 lần
    Trích dẫn Gửi bởi zacsanwell Xem bài viết
    Cuộc đời là vậy!, cả đời mình luôn là một người con ngoan! mình có thể vỗ ngực mà tự nói rằng " tôi là người tốt" .. Cuộc đời bỗng phán cho một cái án tử,tử, HIV người lây bệnh cho mình chính là người mình tin tưởng bấy lâu nay. Vỡ vụn, cuộc đời là chấm hết..... mình tự hỏi bản thân cả trăm lần, có lẽ nào, đời mình mới chỉ yêu một người! mới tốt nghiệp đại học thôi!
    Mình tự nhận bản thân rất may mắn, cực kỳ may mắn vì có bố mẹ, chị vẫn yêu thương mình, vẫn chăm sóc mình và khóc cùng mình.. rồi từ tuyệt vọng mình sốc lại tinh thần, cố gắng chiến đấu với căn bệnh này!!
    mình luôn tự hỏi rằng bao giờ căn bệnh này mới chấm dứt,dứt? bao giờ mới có thuốc chữa trị đây?
    Mình tự nhủ hàng ngàn lần: không thể chết lúc này! phải cố gắng sống! ít ra có thể báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ cuộc đời vài năm nữa
    3 tháng nay, dù mệt thế nào, mình cũng ko dám than vãn, chỉ biết im lăng và chịu đựng, cảm thấy thương bố mẹ thôi!!.
    Chả là, tối nay, mình có ra ngoài chạy bộ,, có gặp vài người bạn ( họ không biết mình nhiễm HIV) họ kể về một người nhiễm HIV, họ nói: Thằng sida đó chết rồi, nó còn lây cho một thằng khác!!,!, thằng sida đến lúc chết thì phải chết!- câu nói khiến mình rất buồn, và suy nghĩ trên cả quãng đường về nhà, hoang mang lắm, ko biết liệu mìnhcó cơ hội sống không?
    các bạn nào đã và đang điều trị lâu năm!! mình cần lắm vài lời chia sẻ của các bạn, liệu mình có thể sống khoẻ mạnh không? mình có thể sống thêm chục năm nữa không? những bạn đã và đang điều trị lâu năm, mong các bạn hãy cho mình một lời chia sẻ
    Từ trải nghiệm của bản thân, mình cảm thấy người có H nếu điều trị tốt, sống vui vẻ lạc quan và có ích thì hoàn toàn khoẻ mạnh hơn người bình thường. Đó là vì chúng ta biết trân trọng cuộc sống hơn, quan tâm đến sức khoẻ và những người chúng ta yêu thương hơn những người tự cho là khoẻ mạnh rất nhiều bạn à. Và liệu trong những người nói ra câu đó họ có chắc chắn rằng mình hoàn toàn khoẻ mạnh không? Cứ cố gắng điều trị và yêu đời bạn sẽ thấy HIV không hẳn là một điều tồi tệ đâu (ngoại trừ việc phải nhai thuốc mỗi tối hơi bất tiện một tí thôi) .

  11. #11
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần
    Trích dẫn Gửi bởi hopefulsun Xem bài viết
    Mình dịch một đoạn của bài báo khoa học đã được nghiên cứu trên tạp chí nước ngoài có tiêu đề " Will there be a cure for HIV?" được đăng trên tạp chí Science direct về thực trạng AIDS hiện nay của tác giả AlcidesTroncoso. Bạn không nên lo nhé, hãy bỏ qua hết, cứ nghĩ mình đang bị 1 căn bệnh mãn tính và virut có thể hoàn toàn điều khiển được nếu bạn dùng ARV. "It has been more than 30 years since AIDS was introduced in people's daily life, and it is a milestone that causes taboos, myths and prejudices. At that time, a patient told me his feelings, and he was very convincing: “I am horrified of living and afraid of dying.” Three decades later, AIDS infection is not a death sentence anymore. First, doctors could make that infected patients did not die from the disease; then, that the medication which kept them alive was not so toxic. And finally, that the treatments were more comfortable. And once at this point, the possibility that the virus may disappear from the body is a more realistic goal than ever. The story of AIDS has changed and, for the first time, we can foresee in the short term the beginning of the end of the pandemic. Now it is not about whether the cure is possible or not, but about when we will have it. This current momentum, so hard to get, should be maintained. We have never been so close to achieving this goal. Although the end of the pandemic is close, this is not enough. It is worrying that some world leaders have absolved themselves of responsibility for not stopping or at least having understood the explosion of the pandemic as if it was a natural disaster"
    Đã hơn 30 năm trôi qua kể từ khi dịch AIDS can thiệp vào cuộc sống con người, lúc đâý moị nguời đều xem AIDS như một điều đại kỵ, tội lỗi. Vào lúc đó, AIDS được xem là bản án tử và nạn nhân thường rất kinh hãi về cái chết. Tuy nhiên, 30 năm sau, AIDS không còn là bản án tử nữa là vì:
    1. Bác sĩ hoàn toàn có thể điều khiển được căn bệnh này, nạn nhân không chết vì Virut hay AIDS
    2. Liệu trình điều trị thuốc ngày này hoàn toàn làm cho bệnh nhân có thể sống như người bình thường và ít độc hại hơn cách đây 30 năm
    3. Có nhiều phát đồ, để chống virut kháng thuốc thoải mái hơn rất nhiều so với thời cách đây 30 năm
    Tại thời điểm này, khả năng virut biến mất khỏi cơ thể chúng ta hoàn toàn có thể thành hiện thực và rất gần. Câu chuyện AIDS đã thay đổi rồi. Lần đâu tiên chúng ta có thể dự đoán đươc sự chấm dứt của dịch AIDS trong thời gian ngắn nữa.Bây giờ không phải là không biết có thuốc trị nữa hay không mà là khi nào chúng ta có nó.
    Mình chỉ có thời gian dịch một đoạn, còn rất nhiều nghiên cứu khác về sự thành công của cách điều trị hiện nay. Có thời gian rãnh mình tổng hợp lại tài liệu rồi post cho diễn đàn. Mọi người đừng hoang mang, nhận thức về HIV đúng thì không việc gì phải sợ.

    cám ơn chia sẻ của bạn nhé,nhé!

  12. #12
    Thành Viên Mới khongtubo's Avatar
    Ngày tham gia
    13-03-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Hà Nội
    Bài viết
    15
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    Trời y chang mình ngày xưa.
    Cứ điều trị ARV đi
    Được thăm khám 2 tháng 1 lần
    Rồi sẽ thấy mình may mắn hơn nhiều người khác, mình được bác sỹ thăm khám thường xuyên, khám gan, đường huyết, các thứ các thứ, mình đã sướng hơn bao người rồi.
    Nói chung mình quen nhiều bác trên 4rum 15 năm rồi vẫn nhăn răng kia!!!
    1 số thành viên còn có gia đình và có con cơ
    Thật tuyệt vời.
    Đi lên từ tiêu cực thì mình mới sống tích cực được.

  13. #13
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    30-09-2015
    Giới tính
    Khác
    Đến từ
    Phú Yên
    Bài viết
    99
    Cảm ơn
    11
    Được cảm ơn: 33 lần
    Đừng buồn bạn ơi. Buồn chả được gì đâu. Cố lên ,phải sốnh để nhìn đời và một ngày mình sẻ bước ra và dõng dacnói " tôi đã từng có hiv" .

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •