Kết quả 1 đến 11 của 11

Chủ đề: Chân Trời Nào Cho Tôi (6 năm một chặng đường với H)

Threaded View

  1. #1
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    29-07-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Yên Bái
    Bài viết
    9
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần

    Chân Trời Nào Cho Tôi (6 năm một chặng đường với H)

    Bạn à! Tôi đã từng rất kiêu hãnh, tự tin và đầy hoài bão - một chàng trai năng động, ngoại hình sáng, tốt nghiệp đại học, công việc thuận lợi tại một ngân hàng thành phố ,mọi cánh cửa tương lai rộng mở....
    Ngày ấy, tôi hiền hiền ít nói lắm, không biết rượu chè thuốc lá gì cả, nên cũng được gọi là hình mẫu, và rất ghi điểm trong mắt các bạn gái.
    Rồi như bao con người bình thường khác, 21 tuổi, tôi có người yêu, Cô ấy hơn tôi 1 tuổi, chúng tôi đã từng là bạn thân 4 năm, bao nhiêu kỷ niệm vô tư trong sáng, những cuộc đi chơi, những câu chuyện, những lúc vui vẻ hay buồn chán...Tôi luôn ở đó, rồi tôi còn làm quân sư tình cảm, và nhìn cô ấy đi qua vài cuộc tình, hạnh phúc rồi đau khổ, thất tình, vật vã, bờ vai tôi - người bạn thân, luôn là chốn bình yên, vững vàng nhất để cô ấy tìm về.
    Chúng tôi đã rất hiểu nhau về mọi mặt. Tôi thương cô ấy, và bắt đầu muốn được gọi bằng "ANH", cũng phải mất một thời gian để cả hai làm quen với điều đó, ngôn tình là có thật bạn ạ.
    Tình đẹp như là thơ, nhưng cuộc sống thật sự không như mơ, gần 2 năm một tình yêu đẹp, cô ấy bắt đầu nhận ra nhiều sự thay đổi về sức khoẻ trên cơ thể, một vài cái hạch sau tai...
    - Alo, anh ơi... em vừa kiểm tra sức khoẻ, em bị H.. rồi, a ở đâu về kiểm tra ngay đi...
    Tôi chết lặng, chân tay rụng rời, tim như muốn ngừng đập...phải đến ngày hôm sau, em xốc lách dìu tôi mới lết chân lên được cầu thang bệnh viện...
    Tôi và em bước chân vào một cuộc sống mới, một thế giới xa lạ, vô vọng và cô đơn, nơi mà mầm sống được níu giữ bằng ARV và thuốc bổ.
    Tôi chưa một lời trách cứ em, vì ngày đó tôi yêu em là chân thành và tự nguyện.
    Dù cuộc sống khó khăn hơn trăm ngàn lần, xã hội kỳ thị, bạn bè người thân đồng nghiệp xa lánh, thành kiến và áp lực khiến tôi phải xin nghỉ việc cơ quan ra ngoài bươn trải. Cơ hội, sự nghiệp, hoài bão giờ chỉ còn là những lời miệt thị và ghẻ lạnh. Chúng tôi vẫn bên nhau, động viên an ủi, cảm thông và thấu hiểu như hai người bạn thân ngày nào.
    Một năm dài đằng đẵng cũng trôi qua, tôi và em như già thêm vài tuổi, bao nhiêu đắng cay ê chề cũng đã nếm đủ, sức khoẻ - công việc và mọi thứ, bằng bản năng con người cũng đã dần thích nghi và cân bằng được.
    Sau bao biến cố cuộc đời, chết đi sống lại, cùng là những người có học, cả tôi và em đều nhận ra tình cảm dành cho nhau, sự cảm thông , đồng cảnh bây giờ khác xưa lắm, nó không còn là tình yêu đẹp và đúng nghĩa nữa rồi, Dù trong hoàn cảnh thế nào thì với chúng tôi vẫn còn tự trọng, hôn nhân không thể tồn tại được bằng tình thương và trách nhiệm... Tôi và em đã chia tay và cầu chúc cho nhau bình an và sức khoẻ.
    29 năm tuổi đời cũng là 6 năm sống chung với H, quãng thời gian dài bất tận, cô đơn và vô định. Khi mà cả thế giới quay lưng, mọi mối quan hệ gần như không còn, Tôi sống khép mình, ngại giao tiếp, và chật vật lắm để có được một cuộc sống bình thường: Mua được đất, xắm được xe, tích luỹ được vài đồng...
    Nhìn bạn bè cùng lứa, đứa cuối cùng nó thành gia lập thất, nhìn "cô ấy" vui khoẻ hạnh phúc và chuẩn bị làm mẹ, chạnh lòng và tủi thân bao nhiêu thì cũng là lúc bản thân tôi như bừng tỉnh, hơn bao giờ hết, đến bây giờ khi mà y học phát triển cho người có H thêm nhiều ân huệ, tôi mong muốn được sống bình thường, khao khát có một tổ ấm, sinh con và dành thời gian chăm sóc gia đình.
    "Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống", Nếu định mệnh đã buộc ta với H, cuộc sống đâu phải đã hết?! Nó còn là chân lý cho ta hiểu được giá trị của sự sống, giá trị được sinh ra và tồn tại trên đời này, quý trọng từng phút giây còn được thở, mỗi sáng thức dậy còn được nhìn thấy bình minh, trân trọng quyền được làm cha mẹ, quyền mưu cầu hạnh phúc , yêu và được yêu...
    "Ông trời không cho ai mọi thứ, nhưng cũng không lấy đi của ai tất cả", nếu bạn thật sự hiểu tôi, và chúng ta đồng cảm, hãy mở lòng và cho nhau cơ hội, cùng xây lại cuộc đời với tình yêu, tổ ấm và tiếng cười trẻ thơ. Sau tất cả những gì chúng ta đã phải trải qua, hãy tin rằng hạnh phúc ắt sẽ đến.

    Mr. Chân Trời Nào Cho Tôi (29t)
    Zalo: 0981 567 555
    email: langkhach8x@gmail.com
    add: Yên Bái
    ads
    Lần sửa cuối bởi Chân Trời Nào Cho Tôi, ngày 29-07-2018 lúc 23:25.

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •