Mình có một vài suy nghĩ và chia sẻ muốn nói với bạn/ anh. Hi vọng trò chuyện có thể giúp bạn /anh cảm thấy khá hơn.
Email mình: hoatygon1955@gmail.com
Mình có một vài suy nghĩ và chia sẻ muốn nói với bạn/ anh. Hi vọng trò chuyện có thể giúp bạn /anh cảm thấy khá hơn.
Email mình: hoatygon1955@gmail.com
Hy vọng có thể được làm quen, mình định ib nhưng không được 21tonyng @ gmail
Kết bạn đi bà con cô bác ơi :) :d
Mình cũng từng có thời gian kỳ thị bản thân, nhưng sau đó mình đã tự nhủ phải quyêt định cuộc đời mình nên mạnh mẽ vượt qua tất cả. You are what you think. Lạc quan lên bạn nhé, email mình là phoenixera88@gmail.com nhé.
Hi vọng làm quen cùng bạn email menhealthvn2018@gmail.com
Hãy mạnh mẽ lên. Tất cả chúng ta đều ngã quỵ khi biết đều tồi tệ này... nhưng hãy chịu trách nhiệm với chính mình. Hãy để tinh thần lạc quan lên. Đừng để yếu đuối hạ nóc ao bạn như vậy... hãy nghĩ như tôi từng nghĩ "TÔI THẬT MAI MẮN". (nếu mún bít đều mai mắn là gì có thể mail cho tôi : phuoctsb@gmail.com)
Cố lên nha
Mình cũng mới phát hiện ra mình mang H trong người được 2 tuần giờ vẫn đang điều trị. Còn CD4 của mk họ bảo chưa có. Tải lượng virut cũng chưa biết. Mk cũng là một học sinh sinh viên giỏi trong suốt thời gian học. Mk cũng từng nhận học bổng của Pháp. Năm cuối đại học mọi thứ sụp đổ trước mắt. Nhìn bạn bè với bao ước mơ còn mk thì đang phải chiến đấu với sự sống. Thật sự nhiều lúc mk cũng muốn tự tử cho xong. Nhưng lại chưa báo đáp gì cho bố mẹ. Nhưng cũng lại sợ bố mẹ biết ko biết sống như thế nào
Mình chắc bây giờ tâm lý của bạn đã tạm ổn. Nên cũng không cần phải động viên nhiều nhỉ. Cố gắng theo đuổi phương pháp điều trị ở nước sở tại nhé. Đến đâu hay đến đó bạn ạ. Ở các nước tiên tiến HIV không bị kì thị như ở VN đâu vì đa số mọi người đều có trình độ nhất định, cập nhật kiến thức về căn bệnh này. Về đến Việt Nam thì theo phác đồ Việt Nam thôi, vẫn có rất nhiề người sống khoẻ trên chục năm với mức CD4 cao ngất ngưởng 1200 tb/ml máu và tải lượng suốt nhiều năm trời dưới ngưỡng phát hiện đấy. Riêng bản thân mình điều trị đến nay rất khoẻ, không bệnh vặt tập gym hùng hục ăn uống ào ào này. HIV bây giờ chẳng đáng sợ như nhiều loại bệnh quái ác khác đâu :).
Các bạn mail cho tớ nhé: jordanngo26@gmail.com
Hi Jordan! Trước tiên mình xin chia buồn cùng bạn.
Mình từng trải qua thời gian như bạn nên mình hiểu cảm xúc của bạn ra sao.
Nhiễm H là một việc ko mong muốn, nhưng xét lại đó là nguyên nhân từ bạn, bạn đã lựa chọn quan hệ không an toàn nên hậu quả đến là điều đương nhiên. Về việc điều trị ở Việt Nam, bạn yên tâm bác sĩ sẽ giúp đỡ bạn, giữ bảo mật thông tin cho bạn, việc chuyển sang pháp đồ nào thì bạn phải gặp bác sĩ tư vấn chứ tự đặt ra mấy câu hỏi như vậy cũng không có giải quyết được gì. 4 tháng CD4 của mình 290, hơn bạn có 20 con thôi bạn ạ. Mọi chuyện đều có thể xảy ra, ít ra bạn cũng đã phát hiện và chưa lây cho ai, bạn nên vui vì điều đó. Mình từng gặp một trường hợp, có một anh tới lúc phát hiện mình bị H, CD4 chỉ còn 2 con số, hơn nữa anh ấy còn có một người vợ đang mang thai đứa con 3 tháng. Có nhiều người còn khó khăn hơn bạn Jordan ạ. Dù sao cũng hy vọng bạn điều trị thuận lợi, chúc bạn có tinh thần và sức khoẻ. Nếu cần nói chuyện có thể liên lạc qua mail cho mình. nnm12357@gmail.com. Thân!
Cứ vui lên và an tâm sống. Tại sao tôi nói câu này vì năm 2016 lúc phát hiện bị nhiễm cd4 của tôi chỉ còn 3 nhưng bây giờ dù lên chậm do cơ địa nhưng cũng đã 500 và vẫn đi làm kiếm tiền và có cuộc sống tưởng đối ổn.
An tâm và vui lên bạn nhé vì niềm vui là phương thuốc vô giá và có hiệu nghiệm tuyệt vời.
Bạn ơi ko sao đâu, lúc đầu mình cũng như bạn, sắp nhẩy sông tự tử tới nơi rồi ấy chứ, lội xuống nước định đi ra giữa sông rùi mà chắc sợ chết sẽ xấu nên leo lên lại bờ ... 2 năm 3 tháng từ 200 con, bây giờ mình nuôi được gần 700 con rùi, vẫn chăm chỉ tập thể dục thể thao, đi làm kiếm sống hằng ngày, sắp thành 6 múi nữa chứ :)))) nhìn tươi tắn hơn xưa lun á bạn, hồi xưa béo mà chẳng bao giờ lo nghĩ và yêu quý bản thân. Có H bạn sẽ học được cách yêu quý bản thân bạn hơn :))) chúc bạn luôn điều trị tốt và lạc quan nhé
Cũng từng giống bạn. Đang trong thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp, tương lai rộng mở nhưng mắc căn bệnh này cũng chỉ vì ko kiềm chế được bản thân. Chưa một lần sợ chết mà chỉ sợ người ta kỳ thị, nhất là người trong gia đình.
Giờ đây mỗi ngày đi làm ko chỉ phấn đấu vì công việc mà còn chật vật giấu giếm tình trạng sức khoẻ. Anyway, bị thì cũng đã bị rồi. Giờ chỉ còn cách tìm giải pháp sống chung với nó thôi. Quan trọng nhất là phải tự lo đc cho bản thân bằng công việc. Sau đó mới tính đc đến nhiều chuyện khác.
Giống tâm trạng của mình lúc này quá
Cùng cảnh ngộ rồi ! Mình có thể kết bạn được không ?
Khoẻ lên, vui lên nhiều chưa bạn oiii :d
admin xóa giùm e bài cmt đăng sdt của tài khoản em dc k , e bữa có lỡ đăng zalo mà bây h xóa nhập sdt trên google vẫn ra. Giúp e đi ad
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)