PDA

View Full Version : Triết lý từ những câu nói hay ....



winemanhd
21-08-2013, 22:16
http://static.tumblr.com/2ab2e3337198823e903ab3b8e09f2f1a/wdcxu74/HiRmor0uz/tumblr_static_1016672_349937431775612_1254465610_n .jpg (http://nhocktlx.tumblr.com/)

Chúng ta có một cuộc đời để yêu, nhưng không phải chỉ để yêu một người

winemanhd
21-08-2013, 22:21
http://24.media.tumblr.com/19433c452af597986e29c52179ed36bc/tumblr_mm72l4tyTl1rogrm7o1_500.jpg
Anh từng kể em nghe về Linh Lan – loài hoa biết gọi hạnh phúc quay trở lại. Chính vì thế vào ngày đầu tiên của tháng Năm, khi những nụ Linh Lan bung xòe váy trắng được bày bán khắp nẻo phố, người ta tặng nhau từng nhành hoa để chúc nhau những điều tốt lành.

Anh là người suốt đời đi tìm hạnh phúc, nên anh yêu những đóa Linh Lan.

Em hỏi: Vì sao hoa tượng trưng cho hạnh phúc? Anh trả lời: Bởi Linh Lan mang hình chiếc chuông nhỏ, có thể gọi niềm vui ùa tới. Khi nào muốn hát, em hãy lắc nhẹ chiếc khánh bạc, sẽ ngân lên những âm điệu thú vị lắm.

Tháng Năm, gió bâng quơ thổi trên cánh đồng màu xanh. Cả cánh đồng dậy thành khuông nhạc, mỗi bông hoa là một nốt nhạc, mỗi ngọn cỏ là dấu móc đơn, nỗi nhớ của em biến thành quãng lặng giấu tên anh trong đó.

Vì sao hoa Linh Lan màu trắng, anh? – Đó là màu của nước mắt. Có con đường nào dẫn tới hạnh phúc mà không rơi lệ đâu em. Khi nào muốn khóc, nếu không có anh bên cạnh, em hãy đặt bông hoa nhỏ trong lòng tay, Linh Lan hiểu cả những điều em suy nghĩ.

Tháng Năm, những buổi chiều sánh vàng, chúng mình cùng ngồi dưới bóng thông, ngửa cổ nhìn trời nghêu ngao hát. Lũ ve xung quanh nhiệt tình đệm nhạc và mùa hạ ngân dài từ ấy thật dịu dàng.

Anh này, hoa Linh Lan thơm mùi gì nhỉ? Mùi xạ hương! Vừa ngọt ngào lại thơm lâu. Khi nào muốn trở về quá khứ, mùi hương ấy sẽ dẫn em tới khu vườn tuổi thơ.

Đêm tháng Năm, em nằm mơ cánh đồng sau cơn mưa hạ. Bầu trời biêng biếc nở những nụ sao li ti. Hương thơm của đất ẩm, mùi gỗ cây còn ướt, những bông cỏ ngậm sương, tiếng rì rào côn trùng xen lẫn tiếng sột sọat của tai nấm đang nhú. Chúng mình chân trần đuổi theo những đốm đom đóm xanh, nụ cười tan trong mây, ngưng trong gió.

Mùa hoa Linh Lan không qua nổi tháng Năm. Khi nắng gắt hơn, gió hanh hao và những cơn giông mang theo cả sấm chớp, hoa khép cánh gối đầu lên cỏ ngủ im lìm.

Em hiểu vì sao anh yêu loài hoa ấy.
Hạnh Phúc chỉ như một điều trừu tượng con người không nắm giữ nổi. Nhưng hoa là thực, một màu thanh thoát; tình yêu tồn tại, nhẹ bẫng những siết tay.