PDA

View Full Version : Xin lỗi ba mẹ



Bước Ra Từ Bóng Tối
14-07-2017, 10:29
Em, một người con trai duy nhất trong gia đình nông dân nghèo, một cậu sinh viên đại học cần thơ năm 2. Em biết mình bị nhiễm căn bệnh này từ hơn 4 tháng trước. Lúc ấy thật sự em cảm thấy rất sốc và buồn, em buồn không phải vì em sợ chết hay sợ đau đớn, mà em buồn vì ba mẹ em đã đặt quá nhiều kì vọng nơi em để rồi em lại bị căn bệnh quái ác này. Khoảng hơn 3 tuần sau đó em được điều trị ARV nhưng mãi đến đầu tháng 6 em mới dám uống viên đầu tiên. Nhiều lúc chán nản, tuyệt vọng và cô đơn nhưng em lại không thể chia sẻ cho bất cứ người nào hết. Ở cái tuổi 20, ăn chưa no lo chưa tới, em không biết tương lai mình sẽ đi về đâu. Rồi khi em ra trường, liệu có một công ty, một cơ quan nào thuê em làm khi biết em bị bệnh như này không? Thật sự nhiều lúc em cố không nghĩ tới bệnh tình của mình, nhưng mỗi tối lúc uống ARV em không thể nào không lo lắng. Rồi tương lai em sẽ đi về đâu? Ba mẹ em về già ai chăm sóc?
Ba mẹ ơi, con có lỗi với ba mẹ

phạm nhật tiến
14-07-2017, 10:42
Em, một người con trai duy nhất trong gia đình nông dân nghèo, một cậu sinh viên đại học cần thơ năm 2. Em biết mình bị nhiễm căn bệnh này từ hơn 4 tháng trước. Lúc ấy thật sự em cảm thấy rất sốc và buồn, em buồn không phải vì em sợ chết hay sợ đau đớn, mà em buồn vì ba mẹ em đã đặt quá nhiều kì vọng nơi em để rồi em lại bị căn bệnh quái ác này. Khoảng hơn 3 tuần sau đó em được điều trị ARV nhưng mãi đến đầu tháng 6 em mới dám uống viên đầu tiên. Nhiều lúc chán nản, tuyệt vọng và cô đơn nhưng em lại không thể chia sẻ cho bất cứ người nào hết. Ở cái tuổi 20, ăn chưa no lo chưa tới, em không biết tương lai mình sẽ đi về đâu. Rồi khi em ra trường, liệu có một công ty, một cơ quan nào thuê em làm khi biết em bị bệnh như này không? Thật sự nhiều lúc em cố không nghĩ tới bệnh tình của mình, nhưng mỗi tối lúc uống ARV em không thể nào không lo lắng. Rồi tương lai em sẽ đi về đâu? Ba mẹ em về già ai chăm sóc?
Ba mẹ ơi, con có lỗi với ba mẹhãy mạnh mẽ vượt qua
bị nhiễm sẽ mang cho ta cuộc đời mới, viết lên những trang sách cuộc đời
biết qúy trọng phút giây bên gia đình

Vui
14-07-2017, 10:55
Em, một người con trai duy nhất trong gia đình nông dân nghèo, một cậu sinh viên đại học cần thơ năm 2. Em biết mình bị nhiễm căn bệnh này từ hơn 4 tháng trước. Lúc ấy thật sự em cảm thấy rất sốc và buồn, em buồn không phải vì em sợ chết hay sợ đau đớn, mà em buồn vì ba mẹ em đã đặt quá nhiều kì vọng nơi em để rồi em lại bị căn bệnh quái ác này. Khoảng hơn 3 tuần sau đó em được điều trị ARV nhưng mãi đến đầu tháng 6 em mới dám uống viên đầu tiên. Nhiều lúc chán nản, tuyệt vọng và cô đơn nhưng em lại không thể chia sẻ cho bất cứ người nào hết. Ở cái tuổi 20, ăn chưa no lo chưa tới, em không biết tương lai mình sẽ đi về đâu. Rồi khi em ra trường, liệu có một công ty, một cơ quan nào thuê em làm khi biết em bị bệnh như này không? Thật sự nhiều lúc em cố không nghĩ tới bệnh tình của mình, nhưng mỗi tối lúc uống ARV em không thể nào không lo lắng. Rồi tương lai em sẽ đi về đâu? Ba mẹ em về già ai chăm sóc?
Ba mẹ ơi, con có lỗi với ba mẹ
Mình cũng là con một và có nhiều ước mơ hoài bão cho tương lai, nhưng H không phải là chấm hết bạn à, hãy cố điều trị và sống tích cực, bạn vẫn có thể đi làm và đóng góp cho xã hội, báo hiếu cho ba mẹ. Rồi trong vòng 10 năm nữa sẽ có thuốc điều trị, bạn mới 30t thôi, vẫn có thể lập gia đình như bao người bình thường khác, cố gắng lên.

Bước Ra Từ Bóng Tối
14-07-2017, 11:31
Mình mới 20 và cái mình lo lắng là sự nghiệp vì ba mẹ kì vọng vào mình quá nhiều. Haizz dù gì thì mình cũng phải chịu trách nhiệm về những việc mình đã làm

Vui
14-07-2017, 12:34
Mình mới 20 và cái mình lo lắng là sự nghiệp vì ba mẹ kì vọng vào mình quá nhiều. Haizz dù gì thì mình cũng phải chịu trách nhiệm về những việc mình đã làm
Mình hơn bạn 10 tuổi, cũng là con 1 và ba mẹ đã rất kì vọng vào mình, mình thì có công việc ổn định rồi, bạn vẫn có thể đi làm và có tương lai như nguời bình thường nếu điều trị tốt, sống lành mạnh

Điều Kỳ Diệu
14-07-2017, 12:54
Có H thì đã sao, e vẫn có thể học tập, lao động, cống hiến cho xã hội và hoàn toàn có thể báo hiếu ba mẹ mà! Chính vì vậy hãy sống tốt và viết cho mình trang sách mới nhé!

phạm nhật tiến
14-07-2017, 14:09
Mình mới 20 và cái mình lo lắng là sự nghiệp vì ba mẹ kì vọng vào mình quá nhiều. Haizz dù gì thì mình cũng phải chịu trách nhiệm về những việc mình đã làmnếu bạn tuân thủ dùng thuốc có sống đến 20-30 năm chờ khoa học phát triển chế tạo thuốc trị hiv
giờ khoa học đang thử nghiệm loại thuốc mới rồi

StirredZone
21-07-2017, 13:10
cứ lo uống thuốc đúng h đi bạn êi, vài tháng sau là tải lượng virus dưới ngưỡng phát hiện như mình ngay, cd4 của mình căn bản đã thấp nên làm xn tải lượng virus luôn, cd4 mình lẹt đẹt mãi k lên đc 500 này :)))))

Bước Ra Từ Bóng Tối
21-07-2017, 16:18
Cd4 của mình có 238 nè

phạm nhật tiến
21-07-2017, 18:42
Cd4 của mình có 238 nèuống arv vài tháng là tăng lại ngay
sống vui vẻ với đời nhé