Langthangtinhdoi
20-01-2018, 01:55
Sài gòn giờ này về đêm lạnh buốt. Dư âm của cơn mưa còn lại trong ngày như muốn níu giữ cái tê tái của thế Nhân, cái buồn thương của cỏi tạm. Tui đang nâng ly rượu cay với những người xa lạ mà mới trong cuộc vui tui đả chẳng còn nhớ họ tên gì. Tui chỉ biết có Hồ Lệ Thu đang ngồi cạnh gắp cho tui từng miếng mồi lạnh ngắt nhưng chứa đựng ân tình hay có ẩn tình sau nó.
Nhưng thôi cứ vui thôi. Khi tiệc tàn ai củng bẽ bàng như nhau. Lâu lắm rùi tui chưa đc lại cảm giác của kẻ đi hoang. Đường khuya thênh thang chỉ còn tiếng hú hét của đám người say. Kẻ say men rượu, kẻ ngấm men tình. Tui cùng hét để thấy mình ko quá khác biệt giữa 1 cộng đồng khác biệt. Tiếng hét đêm nay như muốn đáp trả cho 13 năm lầm lỗi với tình em. Tôi đả xếp e vào ngăn kéo kín nhất trong tim và lật nhưng trang khác góp nhặt hp cho riêng mình.( những chắp vá ko đầu ko cuối) Nhưng tui đả làm dây mực lên cả cuốn tập để viết lên những trang mới cuộc đời mình. Tôi làm u ám cả cuộc đời mình... Tui nhớ bên kia đường là quán coffe mà khi xưa sau những trận banh ta cười nói....
Đêm Sài gòn lạnh hơn những năm xưa, có lẽ tui đã già, đã cảm đc cái vô thường của cuộc đời trong gang tấc....
Đêm nay chỉ là đêm hoang của kẻ lãng tử nhưng với Hồ Lệ Thu lại là 1 may mắn khi có tui bên cạnh....
Thương lắm những phận đời, thương cho tôi với con số 0 tròn trĩnh và thương cho hlt với những khát vọng trần trụi của thế Nhân. Cái sai của nhiều người là cứ nhìn vào bộ quần áo đôi dầy để đánh giá 1 con người. ( dầy tui mượn của a 2 tui mà)
Nhưng thôi cứ vui thôi. Khi tiệc tàn ai củng bẽ bàng như nhau. Lâu lắm rùi tui chưa đc lại cảm giác của kẻ đi hoang. Đường khuya thênh thang chỉ còn tiếng hú hét của đám người say. Kẻ say men rượu, kẻ ngấm men tình. Tui cùng hét để thấy mình ko quá khác biệt giữa 1 cộng đồng khác biệt. Tiếng hét đêm nay như muốn đáp trả cho 13 năm lầm lỗi với tình em. Tôi đả xếp e vào ngăn kéo kín nhất trong tim và lật nhưng trang khác góp nhặt hp cho riêng mình.( những chắp vá ko đầu ko cuối) Nhưng tui đả làm dây mực lên cả cuốn tập để viết lên những trang mới cuộc đời mình. Tôi làm u ám cả cuộc đời mình... Tui nhớ bên kia đường là quán coffe mà khi xưa sau những trận banh ta cười nói....
Đêm Sài gòn lạnh hơn những năm xưa, có lẽ tui đã già, đã cảm đc cái vô thường của cuộc đời trong gang tấc....
Đêm nay chỉ là đêm hoang của kẻ lãng tử nhưng với Hồ Lệ Thu lại là 1 may mắn khi có tui bên cạnh....
Thương lắm những phận đời, thương cho tôi với con số 0 tròn trĩnh và thương cho hlt với những khát vọng trần trụi của thế Nhân. Cái sai của nhiều người là cứ nhìn vào bộ quần áo đôi dầy để đánh giá 1 con người. ( dầy tui mượn của a 2 tui mà)