Đăng nhập

View Full Version : Thành viên mới!



hyvong811
21-12-2018, 21:16
Chào cả nhà,

Hôm nay, trên tay em là dòng chữ in đậm, rõ ràng "DƯƠNG TÍNH", cũng là ngày em biết đến diễn đàn...

Câu chuyện ở một ngày tháng 5, cách đây 6 tháng...

Là người, ai chẳng muốn được yêu. Là gay, cảm giác được yêu mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính sự định kiến của xã hội đã khiến một tình cảm đồng giới tồn tại một cách chóng vánh, vậy nên, đa phần họ tìm những chuyến tàu nhanh, và đánh cược cuộc đời của họ để đổi lấy những giây phút thăng hoa. Và em cũng vậy.
Em gặp hắn trong một ngày vừa ráo mưa, hắn cùng em đi ăn tối, kể về những chuyến đi du lịch, kể về triết lí đạo phật mà hắn yêu thích. Hắn còn kể mối tình tan vỡ của hắn... và trong phút mơ màng của hơi men, em đã tin hắn.
Tin hắn để lúc quan hệ, hắn lột bao ra và đó cũng là giây phút cuộc đời em thay đổi.

Em đã không biết con virus đó trong mình 6 tháng, đến một ngày...

Em đi khám bệnh và vô tình bệnh viện họ thông báo có nghi ngờ có H. Lúc đó em hoảng loạn, lồng ngực như muốn nổ tung. Em cố lục trong tâm trí mình xem nguy cơ của mình là gì, em cố nhớ lại những triệu chứng mình đã mắc phải trong thời gian qua.
Em có sốt một trận rất cao cách đó gần 2 tháng, lúc đó em có xét nghiệm, nhưng kết quả âm tính.
Em có đau mắt đỏ nhưng em nghĩ do con gì bay vào mắt.
Em có sụt 3 cân, nhưng em nghĩ do tập gym có hiệu quả.
Nhưng tất cả suy nghĩ đó bị dập tắt khi em đi xét nghiệm ở một bệnh viên khác, và cho kết quả test nhanh là dương tính.

Lúc đó em đã khóc rất nhiều...
Em đến một ngôi chùa đó, thì thâm với các vị thần thánh hãy bảo vệ con, con sống hiền lành, con còn nuôi gia đình con, nuôi bố mẹ, nuôi em, con sẽ hứa sống đàng hoàng... rồi em cứ khóc, khóc đến nghẹn trong tiếng nấc.

Em bắt đầu chờ kết quả xác định....

Đêm hôm đó, em đã đọc rất nhiều bài về H, về triệu chứng, về xét nghiệm, về H, về cuộc sống sau H, về dương tính giả... cứ đọc 1 bài là mắt em không kìm nổi nước mắt. Ngay đêm đó những triệu chứng của H như kéo đến bủa vây làm bạn với em. Em thấy khó thở, em thấy đau cơ, người em lúc nào cũng chỉ 36oC.

Sáng hôm sau, khi nhìn tia nắng đầu tiên, bỗng trong lòng em trở nên trống rỗng. Em bắt đầu đi làm lại trong khuôn mặt vô hồn, da xạm đi vì bệnh, vì lo lắng. Nhìn những bạn bằng tuổi mình, em ước ao, em ước ao có ai đó bảo em đây chỉ là giấc mơ. Hay có ai đó bảo em rằng, đã có phương pháp chữa hoàn toàn bệnh H. Em muốn làm lại cuộc đời mình.

Ngày hôm qua, em tỉnh dậy không còn sợ gì nữa, những muộn phiền không biết ai đánh cắp mà biến đi đâu hết. Em cảm thấy sức khỏe yếu đi trông thấy sau có mấy hôm. Bỗng một cơn đau ngực nhói lên làm em tặc lưỡi "Ê mày, đừng có mà quậy, tao mà làm sao thì mày cũng không yên đâu." Rồi em tiếp tục đi làm, cố gắng lấy niềm vui để chống chọi lại mệt mỏi do căn bệnh tàn phá.

Và cái ngày hôm nay đã đến...

Khi cầm tờ kết quả, các bác sĩ đưa đẩy nhau tư vấn cho em. Họ cũng chỉ tư vấn những cái quy trình, rồi liếc nửa con mắt nhìn em. Em hiểu và cũng chỉ lẳng lặng cảm ơn họ mà đi về. Lúc đó, em biết đến diễn đàn này.

Đó là những tia sáng đầu tiên trong một trang khác trong cuộc đời em.

Em ngồi chờ bác sĩ tại một cơ sở OCP cùng với các cô gái bán hoa, đối diện em là một bạn nam hom hem, những đôi mắt đổ dồn vào em đầy nghi hoặc "tại sao một thanh niên sáng sủa như vậy lại ngồi tại đây?". Rồi tất cả những nghi ngờ đó bị lãng quên khi em gặp bác sĩ. Em kể hết mọi chuyện cho bác sĩ, về nguy cơ, về kết quả. Chị ấy mỉm cười làm em như sống lại đầy mạnh mẽ, cho dù lồng ngực lại nhói lên nặng nề.

Và đợi thứ 2 có kết quả CD4 em bắt đầu làm bạn với ARV.

Em biết đến H, về nguy cơ, về Prep, nhưng thực ra, em chỉ biết tên thôi, chứ đâu biết nó nguy hiểm như thế nào, em đâu có biết nó công dụng ra sao?
Em có học thức đàng hoàng, nhưng em khộng bao giờ biết dùng nó bảo vệ bản thân mình.
Em là đứa không ngại thử thách, nhưng em không bao giờ biết không phải cái gì cũng được thử, dù chỉ một lần.
Em là đứa hiền lành, nhưng em khôn biết rằng mình nhu nhược để nhắc đến điểm dừng.

Em nghĩ trời phật đã nghe được lời thỉnh cầu của em, đã nhờ bạn H trông chừng em, để em có thể sống chỉnh chu, lành mạnh, để nhắc nhở em vì sao phải cầm viên ARV hàng ngày. Vì nếu không cảnh tỉnh, lại một ngày nào đó say sỉn, em lại phạm sai lầm thì sao?
Giờ thì cũng không thể nếu được chọn lựa một lần nữa như Lệ Quyên, em sẽ học cách bảo vệ mình và bảo vệ những người xung quanh, vì em biết bạn H đã đóng rất nhiều cánh cửa lại nhưng không phải đóng tất cả. Chừng nào em còn đứng vững bằng đôi chân này, em sẽ làm những việc có ích, em sẽ hy vọng một ngày nào đó sẽ có liệu trình chữa khỏi H.

Hãy hy vọng!

justadream
21-12-2018, 23:38
Cuộc đời có nhiều người lấy chuyện lây lan cho người khác làm niềm vui hay sao ấy. Thật khốn nạn mà.

hyvong811
22-12-2018, 00:20
Cuộc đời có nhiều người lấy chuyện lây lan cho người khác làm niềm vui hay sao ấy. Thật khốn nạn mà.

Mình có thể bệnh giống họ, nhưng tư cách đừng thối tha như họ là được. Nhiều khi t nghĩ vui là, bệnh H giống như vũ khí của mình, giúp mình sống mạnh mẽ, sống khao khát, giúp mình sống lành mạnh.

Cuộc sống của những ng bị ung thư, bị đột ngột tai nạn còn buồn hơn c ạ. Chí ít mình có sự chuẩn bị, nên c muốn cảm ơn ai, muốn đi đâu, muốn làm điều gì lớn lao thì làm đi

Nhanqua
22-12-2018, 03:18
Tâm tư ổn định, cố gắng giữ sức khoẻ! Đã từng oán trách, nghĩ ngợi... rồi cuối cùng chấp nhận, và cố gắng là những gì đang tồn tại. Nhân quả tuần hoàn cho những người vay kẻ trả...

Cuocdoitrongmattoi
22-12-2018, 08:41
Chào cả nhà,

Hôm nay, trên tay em là dòng chữ in đậm, rõ ràng "DƯƠNG TÍNH", cũng là ngày em biết đến diễn đàn...

Câu chuyện ở một ngày tháng 5, cách đây 6 tháng...

Là người, ai chẳng muốn được yêu. Là gay, cảm giác được yêu mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính sự định kiến của xã hội đã khiến một tình cảm đồng giới tồn tại một cách chóng vánh, vậy nên, đa phần họ tìm những chuyến tàu nhanh, và đánh cược cuộc đời của họ để đổi lấy những giây phút thăng hoa. Và em cũng vậy.
Em gặp hắn trong một ngày vừa ráo mưa, hắn cùng em đi ăn tối, kể về những chuyến đi du lịch, kể về triết lí đạo phật mà hắn yêu thích. Hắn còn kể mối tình tan vỡ của hắn... và trong phút mơ màng của hơi men, em đã tin hắn.
Tin hắn để lúc quan hệ, hắn lột bao ra và đó cũng là giây phút cuộc đời em thay đổi.

Em đã không biết con virus đó trong mình 6 tháng, đến một ngày...

Em đi khám bệnh và vô tình bệnh viện họ thông báo có nghi ngờ có H. Lúc đó em hoảng loạn, lồng ngực như muốn nổ tung. Em cố lục trong tâm trí mình xem nguy cơ của mình là gì, em cố nhớ lại những triệu chứng mình đã mắc phải trong thời gian qua.
Em có sốt một trận rất cao cách đó gần 2 tháng, lúc đó em có xét nghiệm, nhưng kết quả âm tính.
Em có đau mắt đỏ nhưng em nghĩ do con gì bay vào mắt.
Em có sụt 3 cân, nhưng em nghĩ do tập gym có hiệu quả.
Nhưng tất cả suy nghĩ đó bị dập tắt khi em đi xét nghiệm ở một bệnh viên khác, và cho kết quả test nhanh là dương tính.

Lúc đó em đã khóc rất nhiều...
Em đến một ngôi chùa đó, thì thâm với các vị thần thánh hãy bảo vệ con, con sống hiền lành, con còn nuôi gia đình con, nuôi bố mẹ, nuôi em, con sẽ hứa sống đàng hoàng... rồi em cứ khóc, khóc đến nghẹn trong tiếng nấc.

Em bắt đầu chờ kết quả xác định....

Đêm hôm đó, em đã đọc rất nhiều bài về H, về triệu chứng, về xét nghiệm, về H, về cuộc sống sau H, về dương tính giả... cứ đọc 1 bài là mắt em không kìm nổi nước mắt. Ngay đêm đó những triệu chứng của H như kéo đến bủa vây làm bạn với em. Em thấy khó thở, em thấy đau cơ, người em lúc nào cũng chỉ 36oC.

Sáng hôm sau, khi nhìn tia nắng đầu tiên, bỗng trong lòng em trở nên trống rỗng. Em bắt đầu đi làm lại trong khuôn mặt vô hồn, da xạm đi vì bệnh, vì lo lắng. Nhìn những bạn bằng tuổi mình, em ước ao, em ước ao có ai đó bảo em đây chỉ là giấc mơ. Hay có ai đó bảo em rằng, đã có phương pháp chữa hoàn toàn bệnh H. Em muốn làm lại cuộc đời mình.

Ngày hôm qua, em tỉnh dậy không còn sợ gì nữa, những muộn phiền không biết ai đánh cắp mà biến đi đâu hết. Em cảm thấy sức khỏe yếu đi trông thấy sau có mấy hôm. Bỗng một cơn đau ngực nhói lên làm em tặc lưỡi "Ê mày, đừng có mà quậy, tao mà làm sao thì mày cũng không yên đâu." Rồi em tiếp tục đi làm, cố gắng lấy niềm vui để chống chọi lại mệt mỏi do căn bệnh tàn phá.

Và cái ngày hôm nay đã đến...

Khi cầm tờ kết quả, các bác sĩ đưa đẩy nhau tư vấn cho em. Họ cũng chỉ tư vấn những cái quy trình, rồi liếc nửa con mắt nhìn em. Em hiểu và cũng chỉ lẳng lặng cảm ơn họ mà đi về. Lúc đó, em biết đến diễn đàn này.

Đó là những tia sáng đầu tiên trong một trang khác trong cuộc đời em.

Em ngồi chờ bác sĩ tại một cơ sở OCP cùng với các cô gái bán hoa, đối diện em là một bạn nam hom hem, những đôi mắt đổ dồn vào em đầy nghi hoặc "tại sao một thanh niên sáng sủa như vậy lại ngồi tại đây?". Rồi tất cả những nghi ngờ đó bị lãng quên khi em gặp bác sĩ. Em kể hết mọi chuyện cho bác sĩ, về nguy cơ, về kết quả. Chị ấy mỉm cười làm em như sống lại đầy mạnh mẽ, cho dù lồng ngực lại nhói lên nặng nề.

Và đợi thứ 2 có kết quả CD4 em bắt đầu làm bạn với ARV.

Em biết đến H, về nguy cơ, về Prep, nhưng thực ra, em chỉ biết tên thôi, chứ đâu biết nó nguy hiểm như thế nào, em đâu có biết nó công dụng ra sao?
Em có học thức đàng hoàng, nhưng em khộng bao giờ biết dùng nó bảo vệ bản thân mình.
Em là đứa không ngại thử thách, nhưng em không bao giờ biết không phải cái gì cũng được thử, dù chỉ một lần.
Em là đứa hiền lành, nhưng em khôn biết rằng mình nhu nhược để nhắc đến điểm dừng.

Em nghĩ trời phật đã nghe được lời thỉnh cầu của em, đã nhờ bạn H trông chừng em, để em có thể sống chỉnh chu, lành mạnh, để nhắc nhở em vì sao phải cầm viên ARV hàng ngày. Vì nếu không cảnh tỉnh, lại một ngày nào đó say sỉn, em lại phạm sai lầm thì sao?
Giờ thì cũng không thể nếu được chọn lựa một lần nữa như Lệ Quyên, em sẽ học cách bảo vệ mình và bảo vệ những người xung quanh, vì em biết bạn H đã đóng rất nhiều cánh cửa lại nhưng không phải đóng tất cả. Chừng nào em còn đứng vững bằng đôi chân này, em sẽ làm những việc có ích, em sẽ hy vọng một ngày nào đó sẽ có liệu trình chữa khỏi H.

Hãy hy vọng!

Em đừng bi quan hay đau khổ, đừng nhớ lại quá khứ nữa, con đường phía trước là rất dài, em có bước tới mới thấy được điều kì diệu. Đâu đó vẫn còn người chờ đợi em, cùng hoàn cảnh với tình yêu dành cho em!

dat92
22-12-2018, 08:42
Mình hiện giờ cũng tâm trạng như bạn. Biết tới diễn đàn này vào ngày hôm qua. Mình đi khám Nghĩa vụ quân sự và có làm xét nghiệm máu mới biết là bị dương tính HIV. Mình cũng chẳng biết là bị nhiễm từ lúc nào hết, chẳng có dấu hiệu bệnh gì cả, vẫn cứ bình thường. Hôm qua mới đi xét nghiệm lại ở bệnh viện và cho kết quả Dương tính, bác sĩ nói sẽ chuyển lên Pasteur làm xét nghiệm chi tiết rồi thứ 6 tuần sau quay lại bác sĩ sẽ tham vấn điều trị. Ba mẹ biết và mẹ khóc quá trời, ba thì im lặng. Nguy cơ mang bệnh mình cũng không biết từ đâu. Mình trước giờ có hay đi nặn mụn và lăn kim trị sẹo mụn, làm nhiều chỗ lắm và có cắt tóc ráy tai ngoài tiệm và không biết có phải nguyên nhân từ đây hay không. Mình là bi nên có quan hệ với bạn gái và bạn trai mà có sử dụng bcs và gel an toàn, nhưng tổng số lần quan hệ đó chỉ 4-5 lần, và đối tác đều là những bạn bè quen biết khỏe mạnh cả. Thương ba mẹ nhiều hơn thương bản thân nữa. Xin cty cho nghỉ làm đến hết tuần, hết tâm trạng làm việc rồi.

Cuocdoitrongmattoi
22-12-2018, 08:55
Mình hiện giờ cũng tâm trạng như bạn. Biết tới diễn đàn này vào ngày hôm qua. Mình đi khám Nghĩa vụ quân sự và có làm xét nghiệm máu mới biết là bị dương tính HIV. Mình cũng chẳng biết là bị nhiễm từ lúc nào hết, chẳng có dấu hiệu bệnh gì cả, vẫn cứ bình thường. Hôm qua mới đi xét nghiệm lại ở bệnh viện và cho kết quả Dương tính, bác sĩ nói sẽ chuyển lên Pasteur làm xét nghiệm chi tiết rồi thứ 6 tuần sau quay lại bác sĩ sẽ tham vấn điều trị. Ba mẹ biết và mẹ khóc quá trời, ba thì im lặng. Nguy cơ mang bệnh mình cũng không biết từ đâu. Mình trước giờ có hay đi nặn mụn và lăn kim trị sẹo mụn, làm nhiều chỗ lắm và có cắt tóc ráy tai ngoài tiệm và không biết có phải nguyên nhân từ đây hay không. Mình là bi nên có quan hệ với bạn gái và bạn trai mà có sử dụng bcs và gel an toàn, nhưng tổng số lần quan hệ đó chỉ 4-5 lần, và đối tác đều là những bạn bè quen biết khỏe mạnh cả. Thương ba mẹ nhiều hơn thương bản thân nữa. Xin cty cho nghỉ làm đến hết tuần, hết tâm trạng làm việc rồi.

Giai đoạn này là lúc cần vững vàng, bạn mau lấy lại tinh thần nha, và cũng không nên truy tìm nguyên nhân từ đâu, sẽ mệt mỏi hơn, thoải mái để tiếp nhận điều trị, uống thuốc theo hướng dẫn, thời gian đầu rất quan trọng. Cố lên !

hyvong811
22-12-2018, 10:05
Mình hiện giờ cũng tâm trạng như bạn. Biết tới diễn đàn này vào ngày hôm qua. Mình đi khám Nghĩa vụ quân sự và có làm xét nghiệm máu mới biết là bị dương tính HIV. Mình cũng chẳng biết là bị nhiễm từ lúc nào hết, chẳng có dấu hiệu bệnh gì cả, vẫn cứ bình thường. Hôm qua mới đi xét nghiệm lại ở bệnh viện và cho kết quả Dương tính, bác sĩ nói sẽ chuyển lên Pasteur làm xét nghiệm chi tiết rồi thứ 6 tuần sau quay lại bác sĩ sẽ tham vấn điều trị. Ba mẹ biết và mẹ khóc quá trời, ba thì im lặng. Nguy cơ mang bệnh mình cũng không biết từ đâu. Mình trước giờ có hay đi nặn mụn và lăn kim trị sẹo mụn, làm nhiều chỗ lắm và có cắt tóc ráy tai ngoài tiệm và không biết có phải nguyên nhân từ đây hay không. Mình là bi nên có quan hệ với bạn gái và bạn trai mà có sử dụng bcs và gel an toàn, nhưng tổng số lần quan hệ đó chỉ 4-5 lần, và đối tác đều là những bạn bè quen biết khỏe mạnh cả. Thương ba mẹ nhiều hơn thương bản thân nữa. Xin cty cho nghỉ làm đến hết tuần, hết tâm trạng làm việc rồi.

Hoàn cảnh của bạn éo le thật đó. C đã được hướng đẫn điều trị ARV chưa????

hyvong811
22-12-2018, 10:09
Tâm tư ổn định, cố gắng giữ sức khoẻ! Đã từng oán trách, nghĩ ngợi... rồi cuối cùng chấp nhận, và cố gắng là những gì đang tồn tại. Nhân quả tuần hoàn cho những người vay kẻ trả...

Có thể do em tư tưởn nhục dục nên bị trời phạt đấy, cái giá này em phải trả lớn quá anh ạ :(

hyvong811
22-12-2018, 10:11
Em đừng bi quan hay đau khổ, đừng nhớ lại quá khứ nữa, con đường phía trước là rất dài, em có bước tới mới thấy được điều kì diệu. Đâu đó vẫn còn người chờ đợi em, cùng hoàn cảnh với tình yêu dành cho em!

Giờ em cũng chỉ mong có một người bạn cảm thông, giúp em vượt qua mọi khó khăn trước mắt!

Phuongkhang
22-12-2018, 10:55
Mình cũng mới phát hiện gần 1 tháng! Phải luôn tự dặn lòng mình cố gắng lạc quan lên

Cuocdoitrongmattoi
22-12-2018, 12:35
Giờ em cũng chỉ mong có một người bạn cảm thông, giúp em vượt qua mọi khó khăn trước mắt!

Ừ để có 1 người đồng cảm và quan tâm thật lòng cũng khó, nên chọn lọc em à. Hãy tự tin !

hyvong811
22-12-2018, 13:37
Ừ để có 1 người đồng cảm và quan tâm thật lòng cũng khó, nên chọn lọc em à. Hãy tự tin !

Hì, cũng may là e gặp một cậu bé đồng hành với em từ lúc em nghi ngờ đến lúc lấy kết quả, nên thành ra tinh thần em mới ổn định vậy. E vẫn muốn kết thêm bạn bè, nếu a ko ngại thì nhắn tin vào eyecandy.vietnam.91@gmail.com nhé, ae kết bạn.

dat92
22-12-2018, 13:47
Hoàn cảnh của bạn éo le thật đó. C đã được hướng đẫn điều trị ARV chưa????

Mình đang chờ thứ 6 tuần sau để lấy kết quả từ Pasteur Tphcm, xong rồi bệnh viện hướng dẫn mình điều trị bằng thuốc.

dat92
22-12-2018, 13:51
Giai đoạn này là lúc cần vững vàng, bạn mau lấy lại tinh thần nha, và cũng không nên truy tìm nguyên nhân từ đâu, sẽ mệt mỏi hơn, thoải mái để tiếp nhận điều trị, uống thuốc theo hướng dẫn, thời gian đầu rất quan trọng. Cố lên !

Cám ơn bạn, cũng buồn lắm. hic

hyvong811
22-12-2018, 13:53
Mình đang chờ thứ 6 tuần sau để lấy kết quả từ Pasteur Tphcm, xong rồi bệnh viện hướng dẫn mình điều trị bằng thuốc.

ở đó lây nhỉ, mình có kết quả trong 1 tuần và đi đến OPC luôn và ngay, nhưng vì sai tên nên phải chờ đến thứ 2.
t nghĩ c nên tìm ai đó cùng cảnh chia sẻ về cuộc sống, tác dụng phụ của thuốc, cách phòng tránh cách kiểu thì nhẹ nhàng hơn đó.
t nghĩ ng bị H chủ yếu mắc tâm bệnh còn sợ hơn bênh chính của nó

dat92
22-12-2018, 14:06
ở đó lây nhỉ, mình có kết quả trong 1 tuần và đi đến OPC luôn và ngay, nhưng vì sai tên nên phải chờ đến thứ 2.
t nghĩ c nên tìm ai đó cùng cảnh chia sẻ về cuộc sống, tác dụng phụ của thuốc, cách phòng tránh cách kiểu thì nhẹ nhàng hơn đó.
t nghĩ ng bị H chủ yếu mắc tâm bệnh còn sợ hơn bênh chính của nó

Tại do ở bệnh viện nó chỉ làm Xét nghiệm nhanh nên phải chuyển lên Pasteur phân tích nữa cho chắc chắn mới cho điều trị. Để kb qua mail với bạn nhé. Khi nào điều trị bằng thuốc có cái gì không biết thì mình chia sẻ cách điều trị.

hyvong811
22-12-2018, 14:08
Tại do ở bệnh viện nó chỉ làm Xét nghiệm nhanh nên phải chuyển lên Pasteur phân tích nữa cho chắc chắn mới cho điều trị. Để kb qua mail với bạn nhé. Khi nào điều trị bằng thuốc có cái gì không biết thì mình chia sẻ cách điều trị.

ok con dê! Rất vui được biết thêm bạn!

Hanhphuclachodi
22-12-2018, 18:18
Mình hiện giờ cũng tâm trạng như bạn. Biết tới diễn đàn này vào ngày hôm qua. Mình đi khám Nghĩa vụ quân sự và có làm xét nghiệm máu mới biết là bị dương tính HIV. Mình cũng chẳng biết là bị nhiễm từ lúc nào hết, chẳng có dấu hiệu bệnh gì cả, vẫn cứ bình thường. Hôm qua mới đi xét nghiệm lại ở bệnh viện và cho kết quả Dương tính, bác sĩ nói sẽ chuyển lên Pasteur làm xét nghiệm chi tiết rồi thứ 6 tuần sau quay lại bác sĩ sẽ tham vấn điều trị. Ba mẹ biết và mẹ khóc quá trời, ba thì im lặng. Nguy cơ mang bệnh mình cũng không biết từ đâu. Mình trước giờ có hay đi nặn mụn và lăn kim trị sẹo mụn, làm nhiều chỗ lắm và có cắt tóc ráy tai ngoài tiệm và không biết có phải nguyên nhân từ đây hay không. Mình là bi nên có quan hệ với bạn gái và bạn trai mà có sử dụng bcs và gel an toàn, nhưng tổng số lần quan hệ đó chỉ 4-5 lần, và đối tác đều là những bạn bè quen biết khỏe mạnh cả. Thương ba mẹ nhiều hơn thương bản thân nữa. Xin cty cho nghỉ làm đến hết tuần, hết tâm trạng làm việc rồi.

Mình cũng như bạn. Đi kham nghĩa vụ mới biết là mình bị nhiễm. Mình cũng mới tham gia điều trị này. Cảm giác trống rỗng khi nhìn mẹ khóc mà ngay bản thân cũng chăn hiểu điều gì đang xảy ra nữa.

dat92
22-12-2018, 20:44
Mình cũng như bạn. Đi kham nghĩa vụ mới biết là mình bị nhiễm. Mình cũng mới tham gia điều trị này. Cảm giác trống rỗng khi nhìn mẹ khóc mà ngay bản thân cũng chăn hiểu điều gì đang xảy ra nữa.

Cùng cảnh ngộ rồi, kb đi tụi mình chia sẻ cùng nhau. Mình với bạn chủ topic cũng kb với nhau rồi nè.