PDA

View Full Version : Viết cho nhẹ lòng...



annhien12345
19-05-2019, 14:28
Chào mọi người,

Chuyện là em 21t, hiện đã điều trị arv được 9 tháng. Sức khỏe hiện tại ổn định, và vẫn đang đi học. Có ý định tiếp tục học ra trường và đi làm dành dụm tiền để thực hiện ước muốn lên Đà Lạt sống yên bình hòa hợp với thiên nhiên.
Tuy nhiên đoạn đường trước còn dài và không biết trước như thế nào, có một số ngày cơ thể khá mệt mỏi rồi còn đối mặt với nhiều căng thẳng khác ngoài vấn đề sức khỏe là học hành, tiền bạc,...
Một thân một mình k biết có tự lo đc cho mình hay không tại thành phố SG xa quê này, vả lại còn đang đi học. Trong lòng có dự định sẽ nói cho gia đình biết, vì phận làm con/em phải cho người thân biết tình trạng của mình, một phần để gia đình còn chăm sóc lẫn nhau và trân trọng nhau hơn. Nhưng việc nghĩ đến chuyện nói ra thực sự làm em đau đớn tận tâm gan, em không sợ điều gì xảy đến với bản thân cả, nổi đau tự mình gánh thì là chuyện có thể chịu đựng. Nhưng một khi nhìn người thân đau khổ, đặc biệt nguyên nhân là mình thì em lại k thể làm ngơ được, nghĩ tới việc ba mẹ đau đớn phiền lòng khi nghe tin khiến phận làm con như em không thể chịu đựng nổi, đau lắm!

Thân xác này là tạm bợ, đc sinh ra và sống là một ân huệ của mỗi con người đối với tự nhiên. Mong đủ sức để cống hiến một phần gì đó đáp lại món quà vô giá này mà vũ trụ, và cả 2 đấng sinh thành đã đem lại cho mình.

Chúc mọi người sức khỏe và an lạc.

Thủ Đức ngày 19-5-2019,
Minh.

Jamie
20-05-2019, 08:57
Nếu kiệt sức thì nên nói cho gia đình(chỉ ba và mẹ only) để họ có thể hổ trợ em.Còn nếu như tình trạng hiện tại của em chỉ là nhất thời thì anh khuyên em nên cố tự cân bằng lại cuộc sống,điều chỉnh lại mọi thứ xem sao...chí ít là trong vài ba tháng.Nếu đã qua thời gian đó mà em thấy bản thân vẩn nặng nhọc quá thì mới chia sẻ với gia đình.

Benny3240
20-05-2019, 20:01
Cố gắng lên bạn nhé. Mình cũng có mong muốn được lên ĐL sống cho bình yên.
Hy vọng bạn mau chóng thực hiện ước mơ và sức khỏe cũng như cuộc sống thật tốt.

Mrb20
22-05-2019, 07:09
Suy nghỉ cho kỷ về việc cho gđ hay.phải lường trước cú sóc này với ba mẹ. Như a 1 lời cũng không dám nói ra. Dù gđ iu thương a rất nhiều.
Em cảm thấy đúi sức áp lực em có thể chia sẽ voi anh em diễn đàn. Mọi người lun đồng hành cùng em. Anh cũng vậy. Những ngày đầu 1 thân đều trị a chỉ khóc và suy nghĩ nhìu đến stress nhưng đc sự động viên của mọi người a cũng vượt qua.
Nếu em cảm thấy nói ra ba mẹ và gđ k gây áp lực cho em. Thì củng tốt. Dù sao có ba mẹ ngthân bên cạnh là chỗ dựa vững chắc cho mình mà.
Cố lên em nha. Chúng ta không đơn độc giữa đời này. Chúng ta cũng có 1 gđ chung dòng máu. Hãy trân trọng cuộc sống này. ❤

Mặc Thế Nhân
30-05-2019, 15:51
Cố lên em. Từ thời SV nông nỗi, nên giờ anh mới là thành viên của diễn đàn này. A cũng đã TN đi làm và ổn định. Chỉ cần có sự cố gắng. Nghị lực.

Smack
02-06-2019, 10:18
Chào mọi người,

Chuyện là em 21t, hiện đã điều trị arv được 9 tháng. Sức khỏe hiện tại ổn định, và vẫn đang đi học. Có ý định tiếp tục học ra trường và đi làm dành dụm tiền để thực hiện ước muốn lên Đà Lạt sống yên bình hòa hợp với thiên nhiên.
Tuy nhiên đoạn đường trước còn dài và không biết trước như thế nào, có một số ngày cơ thể khá mệt mỏi rồi còn đối mặt với nhiều căng thẳng khác ngoài vấn đề sức khỏe là học hành, tiền bạc,...
Một thân một mình k biết có tự lo đc cho mình hay không tại thành phố SG xa quê này, vả lại còn đang đi học. Trong lòng có dự định sẽ nói cho gia đình biết, vì phận làm con/em phải cho người thân biết tình trạng của mình, một phần để gia đình còn chăm sóc lẫn nhau và trân trọng nhau hơn. Nhưng việc nghĩ đến chuyện nói ra thực sự làm em đau đớn tận tâm gan, em không sợ điều gì xảy đến với bản thân cả, nổi đau tự mình gánh thì là chuyện có thể chịu đựng. Nhưng một khi nhìn người thân đau khổ, đặc biệt nguyên nhân là mình thì em lại k thể làm ngơ được, nghĩ tới việc ba mẹ đau đớn phiền lòng khi nghe tin khiến phận làm con như em không thể chịu đựng nổi, đau lắm!

Thân xác này là tạm bợ, đc sinh ra và sống là một ân huệ của mỗi con người đối với tự nhiên. Mong đủ sức để cống hiến một phần gì đó đáp lại món quà vô giá này mà vũ trụ, và cả 2 đấng sinh thành đã đem lại cho mình.

Chúc mọi người sức khỏe và an lạc.

Thủ Đức ngày 19-5-2019,
Minh.
Hãy xem đó là một tai nạn và dàn hồi phục vết thương. Ráng học thành tài để không là gánh nặng của xã hội trước. Sau đó đền đáp công ơn nuôi dưỡng của bố mẹ em nhé!!!!
Thân
Smack

Kuxin
03-06-2019, 00:19
Mình cũng thjk lên ĐL sống. Hehee lập team đi nào ....