View Full Version : Đôi lúc muốn kết thúc tất cả .. nhưng nặng lòng vì tiếng gọi( mẹ ơi,con thương mẹ lắm
Một nỗi buồn
30-07-2019, 22:32
33 tháng trước chính tại diễn đàn này. E thông báo và nhận đc lời chúc mừng của mọi người khi biết con gái vừa tròn 1 tháng đã may mắn. Dần dần con biết lật, biết bò, biết cười, rồi lớn thêm một chút biết ôm mẹ , rồi lúc biết nói , dù con đang chơi ở góc nào trong nhà chỉ cần nghe nói ( mẹ khóc kìa ) là con bỏ mọi thứ chạy đến bên mẹ và nói ( mẹ ơi , con thương mẹ lắm , mẹ yêu con đi )
Mẹ đã sống với căn bệnh gần 4 năm. Hàng tháng mẹ phải đi lấy thuốc. Vài tháng lại đi lấy máu xét nghiệm. Mẹ đau lắm. Tuổi 27 đến với mẹ như vậy đấy con. Đôi lúc mẹ muốn buông bỏ tất cả . Nhưng những đêm nhìn thân hình nhỏ nhắn con nằm cạnh mẹ ôm gối ngủ. Đôi mắt con to tròn. Mẹ không biết nên chọn lựa như thế nào đây. Mẹ cứ khóc cứ thế thời gian trôi qua. Mẹ nhìn thấy những người con gái trẻ đẹp vui vẻ ngoài đường mà sao mẹ thấy tủi thân. Họ đc chồng yêu thương.Còn mẹ. Nguời đàn ông mang đến căn bệnh này cho mẹ. Cứ mỗi khi say lại chửi mẹ. Đuổi mẹ . Nói mẹ là thứ ăn bám. Nói mẹ ko biết kiếm tiền. Mà những lúc mẹ nói mẹ đi làm thì lại chửi mẹ. Đi làm thì ai trông con. Mày đi làm phải mướn người trông con. Con bệnh hoạn tiền lương mày đủ lo cho nó ko. Bày trò. Sỉ vả mẹ trước mặt gia đình nội. Con sinh ra Làm con của mẹ mang bệnh này đã là bất hạnh thiệt thòi của con, từ khi sinh ra con không được một giọt sữa mẹ. Mẹ bị ngta chê cuời là lo giữ dáng giữ ngực. Mỗi lúc con bệnh họ lại rủa vì ko bú mẹ nên sức đề kháng kém. Mẹ muốn giữ một gia đình cho con có ba có mẹ. Nhưng ko biết mẹ có chịu được sự nhục nhã này đến lúc con lớn để mẹ có thể tự đi kiếm tiền được ko. Lòng mẹ đau. Đầu mẹ như muốn nổ tung. Mẹ thật sự mệt mỏi con ơi
hyvong811
30-07-2019, 22:37
Đọc bài của chị em khóc chị ạ.
Em cứ nghĩ mình khó khăn nhưng thấy nhiều hoàn cảnh còn éo le hơn rất nhiều.
Chị cố gắng lên! Em chúc chị những niềm vui, cuộc sống sẽ mỉm cười với chị.
Một nỗi buồn
30-07-2019, 23:03
Cuộc đời ko ai biết trước được điều gì bạn nhỉ. Khi ở với ba mẹ mình như 1 quả trứng đc nâng đỡ. Nhưng lấy chồng rồi có những thứ ko thể kể. Ko thể nói. Có bạn bè .. nhưng làm sao dám tâm sự. Nằm trong nhà chồg. Bị đối xử tệ. Làm sao dám nói với bố mẹ đây. Cuộc sống của mình bây giờ đúng như kiểu ( nhắm mắt vào ngủ đi- bình minh đến mang theo ánh sáng- còn đêm về nỗi buồn lại vây quanh
Tuanmecsedec
31-07-2019, 06:27
33 tháng trước chính tại diễn đàn này. E thông báo và nhận đc lời chúc mừng của mọi người khi biết con gái vừa tròn 1 tháng đã may mắn. Dần dần con biết lật, biết bò, biết cười, rồi lớn thêm một chút biết ôm mẹ , rồi lúc biết nói , dù con đang chơi ở góc nào trong nhà chỉ cần nghe nói ( mẹ khóc kìa ) là con bỏ mọi thứ chạy đến bên mẹ và nói ( mẹ ơi , con thương mẹ lắm , mẹ yêu con đi )
Mẹ đã sống với căn bệnh gần 4 năm. Hàng tháng mẹ phải đi lấy thuốc. Vài tháng lại đi lấy máu xét nghiệm. Mẹ đau lắm. Tuổi 27 đến với mẹ như vậy đấy con. Đôi lúc mẹ muốn buông bỏ tất cả . Nhưng những đêm nhìn thân hình nhỏ nhắn con nằm cạnh mẹ ôm gối ngủ. Đôi mắt con to tròn. Mẹ không biết nên chọn lựa như thế nào đây. Mẹ cứ khóc cứ thế thời gian trôi qua. Mẹ nhìn thấy những người con gái trẻ đẹp vui vẻ ngoài đường mà sao mẹ thấy tủi thân. Họ đc chồng yêu thương.Còn mẹ. Nguời đàn ông mang đến căn bệnh này cho mẹ. Cứ mỗi khi say lại chửi mẹ. Đuổi mẹ . Nói mẹ là thứ ăn bám. Nói mẹ ko biết kiếm tiền. Mà những lúc mẹ nói mẹ đi làm thì lại chửi mẹ. Đi làm thì ai trông con. Mày đi làm phải mướn người trông con. Con bệnh hoạn tiền lương mày đủ lo cho nó ko. Bày trò. Sỉ vả mẹ trước mặt gia đình nội. Con sinh ra Làm con của mẹ mang bệnh này đã là bất hạnh thiệt thòi của con, từ khi sinh ra con không được một giọt sữa mẹ. Mẹ bị ngta chê cuời là lo giữ dáng giữ ngực. Mỗi lúc con bệnh họ lại rủa vì ko bú mẹ nên sức đề kháng kém. Mẹ muốn giữ một gia đình cho con có ba có mẹ. Nhưng ko biết mẹ có chịu được sự nhục nhã này đến lúc con lớn để mẹ có thể tự đi kiếm tiền được ko. Lòng mẹ đau. Đầu mẹ như muốn nổ tung. Mẹ thật sự mệt mỏi con ơi
Cuộc đời ko ai biết trước được điều gì bạn nhỉ. Khi ở với ba mẹ mình như 1 quả trứng đc nâng đỡ. Nhưng lấy chồng rồi có những thứ ko thể kể. Ko thể nói. Có bạn bè .. nhưng làm sao dám tâm sự. Nằm trong nhà chồg. Bị đối xử tệ. Làm sao dám nói với bố mẹ đây. Cuộc sống của mình bây giờ đúng như kiểu ( nhắm mắt vào ngủ đi- bình minh đến mang theo ánh sáng- còn đêm về nỗi buồn lại vây quanh
Có gắng lên eM,rồi sau cơn mưa trời lại sáng.Tuanmecsedec chúc hai Mẹ con nhiều sức khỏe và được nhiều may mắn.
Em có thể chia sẻ tâm sự trong ZALO với Tuanmecsedec,cho vơi hết nổi buồn.
33 tháng trước chính tại diễn đàn này. E thông báo và nhận đc lời chúc mừng của mọi người khi biết con gái vừa tròn 1 tháng đã may mắn. Dần dần con biết lật, biết bò, biết cười, rồi lớn thêm một chút biết ôm mẹ , rồi lúc biết nói , dù con đang chơi ở góc nào trong nhà chỉ cần nghe nói ( mẹ khóc kìa ) là con bỏ mọi thứ chạy đến bên mẹ và nói ( mẹ ơi , con thương mẹ lắm , mẹ yêu con đi )
Mẹ đã sống với căn bệnh gần 4 năm. Hàng tháng mẹ phải đi lấy thuốc. Vài tháng lại đi lấy máu xét nghiệm. Mẹ đau lắm. Tuổi 27 đến với mẹ như vậy đấy con. Đôi lúc mẹ muốn buông bỏ tất cả . Nhưng những đêm nhìn thân hình nhỏ nhắn con nằm cạnh mẹ ôm gối ngủ. Đôi mắt con to tròn. Mẹ không biết nên chọn lựa như thế nào đây. Mẹ cứ khóc cứ thế thời gian trôi qua. Mẹ nhìn thấy những người con gái trẻ đẹp vui vẻ ngoài đường mà sao mẹ thấy tủi thân. Họ đc chồng yêu thương.Còn mẹ. Nguời đàn ông mang đến căn bệnh này cho mẹ. Cứ mỗi khi say lại chửi mẹ. Đuổi mẹ . Nói mẹ là thứ ăn bám. Nói mẹ ko biết kiếm tiền. Mà những lúc mẹ nói mẹ đi làm thì lại chửi mẹ. Đi làm thì ai trông con. Mày đi làm phải mướn người trông con. Con bệnh hoạn tiền lương mày đủ lo cho nó ko. Bày trò. Sỉ vả mẹ trước mặt gia đình nội. Con sinh ra Làm con của mẹ mang bệnh này đã là bất hạnh thiệt thòi của con, từ khi sinh ra con không được một giọt sữa mẹ. Mẹ bị ngta chê cuời là lo giữ dáng giữ ngực. Mỗi lúc con bệnh họ lại rủa vì ko bú mẹ nên sức đề kháng kém. Mẹ muốn giữ một gia đình cho con có ba có mẹ. Nhưng ko biết mẹ có chịu được sự nhục nhã này đến lúc con lớn để mẹ có thể tự đi kiếm tiền được ko. Lòng mẹ đau. Đầu mẹ như muốn nổ tung. Mẹ thật sự mệt mỏi con ơi
Đọc những dòng trải lòng mà mình rơi nước mắt, cố lên bạn ơi, ngoài này còn có tôi và tất cả mọi người cùng hoàn cảnh muốn sẻ chia và mong muốn những điều tốt đẹp nhất dành cho bạn.
Cố lên bạn nhé, bạn đừng bỏ cuộc nhé...