View Full Version : "mẹ ơi, cho con theo cùng, con không gượng nổi nữa..."
Cả cuộc sống của tôi chỉ có Mẹ vậy mà Mẹ niềm hy vọng cuối cùng cũng bỏ con mà ra đi...
[*=left]12 tuổi, bố ăn chơi bỏ theo người phụ nữ khác, để gánh nặng lên vai mẹ và tôi, nhà nghèo cố gắng lo học hành, cuộc sống chỉ còn tôi và mẹ nương tựa lẫn nhau và trả nợ mà bố đã để lại=> Cố gắng vì mẹ mà chju khổ kể cả nhịn đói để được đi học.
[*=left]18 tuổi, Vui mừng vì đậu vào trường đh, gặp được 1 người cùng hoàn cảnh, tưởng chừng có thể cùng tôi san sẻ, nhiều lúc bật khóc cùng người đó nhưng KHÔNG...=> bây giờ có ước tôi ước tôi chưa bao giờ gặp người đó
[*=left]20 tuổi, Sinh viên trường đh Kinh tế nhưng không thể tiếp tục con đường học vấn vì món nợ quá nhiều kể cả số tiền mẹ đã nợ để cho mình đi học, khao khát được đi học nhịn ăn đi làm thêm nhiều lúc ngất ngay tại chỗ làm nhưng cũng phải buộc nghỉ học trong nước mắt..=>Thoi thì hy sinh vì mẹ cố gắng đi làm những công việc tay chân chỉ mong lo lại cho mẹ và cũng trả gần hết nợ
[*=left]21 tuổi, Phát hiện bệnh từ tên kia(người mình đã tin tưởng hơn 3 năm) ngã gục ngay bv chỉ muốn kết thúc cái cs trớ trêu của bản thân nhưng cầm tờ kết quả nhìn mẹ, tối đó mẹ có hỏi nhưng mình ko kiềm được ko nói gì chỉ biết ôm mẹ mà khóc=> mẹ cũng khóc...
[*=left]2019, 22 tuổi, MẸ CŨNG BỎ CON 1 MÌNH MÀ RA ĐI=> giờ con vừa bệnh trong người, vừa cô đơn ko còn mục tiêu, ko có người thân. chỉ 1 mình trong căn phòng trọ ở sg này chỉ biết nhìn ảnh mẹ mà khóc...
Con mệt lắm mẹ à, suc chju đựng của con đến giới hạn của mình rồi, Người thân duy nhất của con chỉ còn mẹ và mẹ cũng đã bỏ con đi, con xin lỗi vì con bất hiếu ko thể làm gì cho mẹ, giờ mẹ đi và mẹ mang cả niềm hy vọng sống duy nhất của con đi cùng... con sắp đến với mẹ, mẹ chờ con nhé....
xinduocgiaumat
21-08-2019, 22:34
Cả cuộc sống của tôi chỉ có Mẹ vậy mà Mẹ niềm hy vọng cuối cùng cũng bỏ con mà ra đi...
[*=left]12 tuổi, bố ăn chơi bỏ theo người phụ nữ khác, để gánh nặng lên vai mẹ và tôi, nhà nghèo cố gắng lo học hành, cuộc sống chỉ còn tôi và mẹ nương tựa lẫn nhau và trả nợ mà bố đã để lại=> Cố gắng vì mẹ mà chju khổ kể cả nhịn đói để được đi học.
[*=left]18 tuổi, Vui mừng vì đậu vào trường đh, gặp được 1 người cùng hoàn cảnh, tưởng chừng có thể cùng tôi san sẻ, nhiều lúc bật khóc cùng người đó nhưng KHÔNG...=> bây giờ có ước tôi ước tôi chưa bao giờ gặp người đó
[*=left]20 tuổi, Sinh viên trường đh Kinh tế nhưng không thể tiếp tục con đường học vấn vì món nợ quá nhiều kể cả số tiền mẹ đã nợ để cho mình đi học, khao khát được đi học nhịn ăn đi làm thêm nhiều lúc ngất ngay tại chỗ làm nhưng cũng phải buộc nghỉ học trong nước mắt..=>Thoi thì hy sinh vì mẹ cố gắng đi làm những công việc tay chân chỉ mong lo lại cho mẹ và cũng trả gần hết nợ
[*=left]21 tuổi, Phát hiện bệnh từ tên kia(người mình đã tin tưởng hơn 3 năm) ngã gục ngay bv chỉ muốn kết thúc cái cs trớ trêu của bản thân nhưng cầm tờ kết quả nhìn mẹ, tối đó mẹ có hỏi nhưng mình ko kiềm được ko nói gì chỉ biết ôm mẹ mà khóc=> mẹ cũng khóc...
[*=left]2019, 22 tuổi, MẸ CŨNG BỎ CON 1 MÌNH MÀ RA ĐI=> giờ con vừa bệnh trong người, vừa cô đơn ko còn mục tiêu, ko có người thân. chỉ 1 mình trong căn phòng trọ ở sg này chỉ biết nhìn ảnh mẹ mà khóc...
Con mệt lắm mẹ à, suc chju đựng của con đến giới hạn của mình rồi, Người thân duy nhất của con chỉ còn mẹ và mẹ cũng đã bỏ con đi, con xin lỗi vì con bất hiếu ko thể làm gì cho mẹ, giờ mẹ đi và mẹ mang cả niềm hy vọng sống duy nhất của con đi cùng... con sắp đến với mẹ, mẹ chờ con nhé....
Nếu chết còn không sợ nv, thì sao không dám sống làm việc tốt. Làm dc bao nhiêu tích đức bấy nhiêu, rồi chết cũng dc
Bachtuoc02
21-08-2019, 22:40
Cả cuộc sống của tôi chỉ có Mẹ vậy mà Mẹ niềm hy vọng cuối cùng cũng bỏ con mà ra đi...
[*=left]12 tuổi, bố ăn chơi bỏ theo người phụ nữ khác, để gánh nặng lên vai mẹ và tôi, nhà nghèo cố gắng lo học hành, cuộc sống chỉ còn tôi và mẹ nương tựa lẫn nhau và trả nợ mà bố đã để lại=> Cố gắng vì mẹ mà chju khổ kể cả nhịn đói để được đi học.
[*=left]18 tuổi, Vui mừng vì đậu vào trường đh, gặp được 1 người cùng hoàn cảnh, tưởng chừng có thể cùng tôi san sẻ, nhiều lúc bật khóc cùng người đó nhưng KHÔNG...=> bây giờ có ước tôi ước tôi chưa bao giờ gặp người đó
[*=left]20 tuổi, Sinh viên trường đh Kinh tế nhưng không thể tiếp tục con đường học vấn vì món nợ quá nhiều kể cả số tiền mẹ đã nợ để cho mình đi học, khao khát được đi học nhịn ăn đi làm thêm nhiều lúc ngất ngay tại chỗ làm nhưng cũng phải buộc nghỉ học trong nước mắt..=>Thoi thì hy sinh vì mẹ cố gắng đi làm những công việc tay chân chỉ mong lo lại cho mẹ và cũng trả gần hết nợ
[*=left]21 tuổi, Phát hiện bệnh từ tên kia(người mình đã tin tưởng hơn 3 năm) ngã gục ngay bv chỉ muốn kết thúc cái cs trớ trêu của bản thân nhưng cầm tờ kết quả nhìn mẹ, tối đó mẹ có hỏi nhưng mình ko kiềm được ko nói gì chỉ biết ôm mẹ mà khóc=> mẹ cũng khóc...
[*=left]2019, 22 tuổi, MẸ CŨNG BỎ CON 1 MÌNH MÀ RA ĐI=> giờ con vừa bệnh trong người, vừa cô đơn ko còn mục tiêu, ko có người thân. chỉ 1 mình trong căn phòng trọ ở sg này chỉ biết nhìn ảnh mẹ mà khóc...
Con mệt lắm mẹ à, suc chju đựng của con đến giới hạn của mình rồi, Người thân duy nhất của con chỉ còn mẹ và mẹ cũng đã bỏ con đi, con xin lỗi vì con bất hiếu ko thể làm gì cho mẹ, giờ mẹ đi và mẹ mang cả niềm hy vọng sống duy nhất của con đi cùng... con sắp đến với mẹ, mẹ chờ con nhé....
Hi bạn mình đã đến trung tâm tư vấn HIV, họ có tư vấn nếu bạn dùng thuốc arv đúng cách bạng vẫn sinh hoạt bình thường, những người sẽ thuốc trên 6 tháng khả năng lây nhiễm H cho người khác rất thấp kể cả bạn không dùng bcs những người có H vẫn có thể sinh con mà không bị nhiễm HIV, lên bạn hãy khóc hết nước mắt đi rồi ngày mai đứng dậy đi trên con đường này cùng với H, và tìm 1 người PN cò thể chia sẻ với mình ngay cả khi mình có bị HIV. Đừng quá bị quan bạn ạ..
Bachtuoc02
21-08-2019, 22:44
Người nhiễm HIV phát hiện từ năm 1990 đến nay vẫn sống khoẻ mạnh bạn nhé
Anh đã tiếp xúc với anh chị có 20 năm uống thuốc ARV tai nhiệt đới. Họ sống vui vẻ và yêu đời. Chết khó lắm đấy, chỉ ngoại trừ ta muốn chết.
Cố gắng lên bạn, chết không giải quyết được gì, hãy vươn lên mạnh mẽ để sống vì bản thân và cho mẹ nữa, H không phải là dấu chấm hết, đôi khi nhờ nó bạn lại quý trọng bản thân hơn, tiếp tục sống và làm nhiều việc có ích cho bản thân và xã hội khi có thể!!! Chúc bạn nhanh chóng vượt qua và may mắn trong cuộc sống.
“Cuộc sống vẫn vậy, nếu nó lấy đi của bạn thứ gì, thế nào cũng bù cho bạn thứ khác, chỉ có điều bạn có chịu đi tìm hay không”.
Mỗi người một hoàn cảnh, hãy mạnh mẽ vượt qua, vui vẻ khoẻ mạnh bước tiếp, mình tin Mẹ bạn cũng mong bạn được sống vui vẻ. Cố gắng lên bạn nhé.
Mình cũng từng suy sụp lúc mới phát hiện. Cũng nghĩ đến đều tồi tệ. Nhưng 1 người chửi mình như tát nước zô mặt " mày bị H chứ có phải ung thư.có phải chịu đau đớn thể xác.có phải tốn cả trăm trịu cho bệnh mày không? Người ta nằm ở bv ưu bươu khổ sở thể xác tinh thần mà ng ta còn mún sống dù chỉ 1 ngày 1 hơi thở thui kìa.....". Nín khóc liền. Ngộ ra nhiều đều. "Um mình đâu co sao.mình vẫn khỏe vẫn bình thường mà...". Ấy thế 1 năm hơn mình vẫn sống vẫn nhớ những lời chửi xối xả cho mình hỉu ra. Mình vẫn còn là người có ích cho gđ cho xã hội. (Dù đơn đọc 1 mình che dấu gđ bạn bè để đều trị nhưng hiện tại mình vẫn lạc quan vui vẻ. Chuyện hum wa chỉ là cơn ác mọng.cứ bình thản cho hiện tại và tương lai đi... thanh xuân còn đó cứ tận hưởng đi)
Bachtuoc02
22-08-2019, 19:47
Hiện tại chết vì bệnh nhiều nhất phải nói đến bệnh ung thư nếu không tìm ra bệnh ngay thời kỳ đầu thì tỉ lệ tử vong gần như 100% bênh nhân chờ đợi cái chết cong đau đớn kia hầu như ai cũng phải tiêm móc phin để giảm đau đó bạn vậy mà người ta còn muốn sống hà cớ gì bạn phải tiêu cực thế
Mong làm quen với ban và kB tam sự quá Zalo .0399808782. mình tên huy 30t
Mình ko sợ chết vì bệnh mà vì người thân duy nhất của mình đã ra đi và mình ko còn 1 ai cả. Mục tiêu sống duy nhất cũng đã ko còn hic
Cố lên bạn. Mình xin đc chia sẽ cùng bạn. Dù đơn thân nhưng hãy sống vì cuộc đời này chưa phãi là hồi kết dành cho bạn. Đừng buông bỏ sự sóng. Cứ tin vào thiên mệnh khi nào hết sẽ hết thui.
Bạn kết bạn với mình nha. Zalo 0332724616. Mình rất thương hoàn cảnh bạn. Mình thì từ khi điều trị arv 4 năm nay gia đình luôn ở bên cạnh mình . kết bạn nha mình chia sẽ gì đc mình chia sẽ với nhau. Để suy nghĩ 1 mình sẽ nhìu tiêu cực .
sunshine.sam91
27-08-2019, 14:53
Cố gắng lên bạn nhé, cuộc đời vốn dĩ không bao giờ trải hoa hồng, mà dù có cũng kèm theo gai hoa hồng. Mình hãy sống tốt, Ông Trời sẽ tự an bài. Thân.
Bạn hp rồi, dc gdinh chia sẽ, mình thì không dám nói cho gdinh biết. hic
Rất vui được kết bạn với em. Add zalo anh nhé 0928103331
Saigon66
18-09-2023, 05:38
Khóc đừng khóc nữa , chẳng giải quyết được gì . Mẹ mất chia buồn cùng em . Nga ở đâu đúng lên ở đó để vui vẻ mà sống vậy là em trả Hiếu cho mẹ rồi đó . Ráng lên khám bệnh để lấy thuốc mà uong . Anh bị cũng hơn 24 năm rồi vẫn khỏe như moi người , vẫn đi làm hằng ngày. Tinh thần rất quan trọng Khóc a , cố gắng lên em . Thân ái
UTMIENTAY
21-09-2023, 00:12
Mong mọi đều tốt đẹp sẽ đến với em
Saigon66
23-09-2023, 09:07
Like Baluu , có gắng, mạnh mẽ lên „ Khóc à“ cuộc đời này còn nhiều việc phải làm lắm, em còn trẻ mà. Gắng đến trung tâm để được tư vấn va uống thuốc đều đặn. Anh bị từ 1997 mà vẫn bình thường. Cong sình thành của cha mẹ lớn lắm. Em ma vượt qua được để khỏe mạnh là trả hieu cho mẹ em rồi đó. Có len em .