Mình cám ơn bạn mình cũng đạo Phật nên sẽ nghe. Cám ơn bạn nhiều lắm
Printable View
Mình cám ơn bạn mình cũng đạo Phật nên sẽ nghe. Cám ơn bạn nhiều lắm
Em cám ơn anh. Em biết mình phải cố gắng, nhưng em cứ nghĩ đến là em khóc, em trách mình, hối hận lắm anh, nhưng phải chấp nhận. Em dg cố vượt qua anh ơi. Hy vọng sẽ sớm được uống thuốc và sống bt những ngày sắp tới, em ko dám tượng ra thế nào? Em chưa nói cho bạn em :( em sợ
HXMình đang viết những dòng này sau một ngày như bị khùng, không biết mình làm gì và nghĩ gì. Chiều nay đi làm về mình lên chủa đọc kinh. Rồi ngồi dưới tượng Quan âm đến tối thì về. Mình thật sự cô đơn, ko biết thế nào những ngày sắp tới, điều mình sợ nhất là đối diện với bạn mình, ko biết nói sao đây để bạn ấy đi têst, mình thương bạn ấy lắm, chỉ muốn nhận hết khổ đau, để bạn ấy ko bị và tiếp bước quảng đời đẹp đẻ trước mắt
Không biết em có phải người từng gọi điện thoại cho Tuanmecsedec không?.Nếu đúng thì cần giúp đỡ gì thì cứ điện thoại cho Tuanmecsedec.
Nếu các bạn cần tư vấn hỗ trợ thêm thì điện thoại 098.2727.393 trực tiếp cho Tuanmecsedec tư vấn hoàn toàn miễn phí,vui lòng không nhắn tin.Chỉ tư vấn trực tiếp điện thoại.
dạ anh Tuấn, em là người điện cho anh ạ. em đang cố gắng vượt qua, ko biết tương lai thế nào, mấy nay em cứ hoang mang, em có đi OPC , họ hẹn 11/9 trả kết quả và làm hồ sơ cho em, tầm 20 ngày có thuốc. em chỉ sợ nó có biểu hiện ra ngoài, em sợ lắm anh. Em lại ko biêt nói sao với bf em, để bạn ấy đi khám. em tuyệt vọng nhưng đang cố vượt quá anh Tuân ơi
Vậy bạn càng phải nói sớm cho bạn kia đi.Mình sẽ giả dụ trường hợp xấu nhất, lỡ bạn kia không chỉ có duy nhất một bạn tình là bạn thì sẽ tạo ra nhiều nguy cơ cho nhiều người khác, chưa kể đến người nhà bạn í có thể vô tình mà nhiễm chung.
Xin hãy thông báo sớm cho bạn tình của bạn. Mình thật sự xin bạn hãy thông báo càng sớm càng tốt.
Cuộc sống này còn nhiều điều thú vị lắm... Ráng vượt qua nhé bạn.
mình sẽ nói bạn à, cám ơn bạn, hôm nay tâm lý đỡ hơn, hy vong điều trị sắp tới sẽ được các bạn tư vấn . cám ơn mọi người rất nhiều, thật sự giờ em chỉ biết diễn đàn này tâm sự,ko dám nói với ai, đêm về đối diện 4 bức tường, rồi khóc, ngủ thì ko được bao nhiêu, người mệt lừ ra
Hic, mình giống bạn, cũng mới phát hiện ra nhiễm H từ 2 hôm trước, nhiều lúc đi đường chỉ muốn đâm đầu luôn vào đâu đấy cho khỏi về nhà luôn, về nhà thì nhìn mọi người lại chỉ muốn khóc thôi. May mà lên đây đọc thấy bảo là nếu uống thuốc và tuân thủ hướng dẫn thì có thể sống khỏe mạnh được nhiều năm như người bình thường, nên cũng đã bớt lo lắng phần nào. Thực ra thì mình chẳng sợ chết, mà mình sợ chết trước mẹ mình, làm mẹ khóc thôi. Hic hic...
đã gần 1 tuần khi biết H, mình vẫn chông chênh, tối thì nằm suy nghĩ lung tung, lại khóc, mình co cụm lại, ráng cố ngủ nhưng lại bật dậy, ngồi co ro trong căn phòng tối đen. Mình sợ, cảm giác cô đơn cứ bám mình, hôm qua Mẹ gọi, mình muốn khóc thật nhiều, nhưng ko dám, ko dám nói với gia đình , sợ Ba Mẹ ko chịu được việc này, lại bệnh thì mình còn mang tội nặng hơn, mình ko dám nói với ai, mình thật sự chỉ biết diễn đàn này để ghi lên và chia sẽ, mình thất vọng về bản thân, cảm giác tội lỗi cứ bao trùm lấy mình.
Từ khi biết,mình ko ăn uống gì, hình như mình đang bị suy nhược. nhưng cố ăn thì cứ nghẹn trong họng. ko nuốt vào, mình giờ làm gì cũng sợ, làm về ghé chùa nghe kinh, rồi ngồi đến tối về nhà, cố gắng tránh mặt mọi người, mình sợ lắm. Mình ko biết diễn tả cảm giác lúc này mình thế nào, nó cứ mệt mõi, người rã ra, ko một chút sức sống.
Thật sự mình biết nói ra trên này mong nhận được chia sẽ , nhưng bản thân mình phải cố gắng, cố vượt qua bằng những suy nghĩ tích cực, H chỉ là căn bệnh mãn tính, nhưng khi đọc thông tin, người ta gọi H là căn bệnh thế kỷ, mình lại sợ, sợ sẽ lở loét khắp người, sợ lây cho người khác, cảm giác lúc này mình chỉ muốn trốn ra đảo xa, ngồi đó và tan vào mây khói .....