SG đông dân lắm kiểu gì cũng có người ra đón anh mà, cố lên, chúc anh may mắn
Printable View
Ngày thật dài đêm cô quạnh nhìn con thơ say giấc nồng bỗng thấy nhẹ nhàng . Mất rồi sao hết rồi sao câu hỏi ai sẽ là người trả lời . Tự sự của kẻ dở hơi ai đọc xin đừng cười chê . Có lẽ mình quá yếu đuối để rồi không dứt ra được . Hậu quả là nhận lấy tổn thương ghê gớm . Châm điếu thuốc nuốt trọn nỗi đắng cay ê chề . Nhưng cũng may ... Đời đã cho ta bài học . Đã có lúc tưởng chừng mình sẽ phải ân hận về quyết định của mình . Nhưng giờ mình cảm thấy nhẹ nhàng và không có gì để ân hận . Ngày mai có ra sao âu cũng là do số phận đã an bài .
Ơ chán như con gián mà không biết tại sao . Buồn vì mất 1 thứ vô giá trị mẹ cuộc đời lắm trái ngang
Mệt mỏi chán chường u uất căm hận . Thèm thịt người quá ..... Hi hi ..... Buồn có đem lại gi không chán có mang được đi không . Cảm xúc lúc nào cũng trực chờ vỡ oà . Đau lắm cái cảm giác bị phản bội
1 lời động viên của 1 người không quen cũng làm ta cảm thấy ấm lòng . Có lẽ đúng vì cái tôi nhiều quá vì sự ích kỷ bản thân khiến ta đau lòng
Mưa rồi không khí bớt chút ngột ngạt . Mọi thứ đang dần tốt lên mỗi tội kinh tế suy thoái quá . Mai là ngày đi lấy kẹo phần thưởng rồi . Có bạn nào lấy thuốc ở dốc ngữ ngày mai không nhỉ . Tuy có buồn nhưng chí ít ta chẳng cô đơn vẫn còn bạn bè gia đình những người quan tâm đến ta . Dù là một câu động viên hay một lời chia sẻ cũng làm vơi đi phần nào nỗi buồn sự trống trải vây quanh . Cảm ơn nhé nếu em đọc được những dong này
Ảo thôi mà phù du thôi mà lắng đọng làm gì cho nặng lòng . Đời còn dài gái còn đầy ... Hì . Tự nhiên thấy buồn vu vơ vì câu nói của ai đó . Sao phải thế nhỉ , thời tiết hôm nay chán thật chẳng biết mưa hay nắng nữa làm đau đầu gần chết .
Cuộc sống vội vã qua đi chẳng đọng lại gì trong tôi . Oán hận ông trời oán hận gia đình và tất cả mọi người xung quanh . Suy nghĩ tôi là vậy nhưng cách đây 10 năm về trước . Có thể bạn chẳng thể hiểu đc tôi có những tháng ngày sống còn tệ hơn là chết . Tôi vẫn cố găng vượt qua , đó là tháng ngày đầu tiên tôi đặt chân lên trại với mức án 10 năm tù . Gió lào cát trắng ăn không có gì để ăn ngoai ít gia vị và rau rền dại vừa làm vừa hái trộm trên những luống đất . Và có lúc chỉ còn muối trắng trộn với 2 lưng bát cơm độn sắn . Đói không cầm nổi cái cuốc , tôi đã từng nghĩ đến cái chết để buông xuôi . Nhưng ý trí sinh tồn mãnh liệt lắm , càng khổ tôi càng cố gắng sinh tồn . Vậy mà đến giờ tôi vẫn sống đấy thôi . Tại sao ư vì đó là con đường tôi chọn gia đình đâu ép tôi hút heroin đâu ép tôi đi cướp để phải đi tù mà oán hận . Rồi sẽ qua thôi khó khăn trong cuộc sống sẽ tôi luyện bản thân bạn trở nên rắn rỏi hãy tin vậy đi . Còn bạn sẽ phải định hướng cho bản thân mình .
Sáng dậy bỗng thấy có chút yêu cái cuộc đời này . Lướt facebook vài vòng xem thiên hạ có gì hót không . Tim nhưng chết lâm sàng khi có lời mời kết bạn . Sao vậy ta nghĩ rồi cuời 1 mình . Đã lâu rồi chẳng có cảm giác điên đến thế . Cuộc sống phải có hy vọng , nhỏ cũng đc nhưng nó sẽ làm bạn vui cả ngày . Chờ đợi là hạnh phúc ......@
Con người nghĩ cũng lạ kỳ vui quá cũng chết . Buồn quá cũng chết , hôm nay chẳng biết làm sao mọi việc ko xuôn sẻ tý nào . Thời tiết cũng dở chứng nữa , đang định đi đâu một chút để hiải khuây lại mưa nhọ quá . Vào diễn đàn đi xem các box có gì không nào . Lặng lẽ như thế cũng qua mà
Đâu phải lúc nào cũng suôn sẻ, suôn sẻ như thế thì có chuyện để than thở chém gió hok hihihih kakakâk:khi875437:
Câu thường trực mọi người vẫn nói với nhau. Ô hay lúc sướng sao chẳng ai la to lên cho bàn dân thiên hạ biết Tôi đang sướng quá, nhưng khi khổ hì thì lúc nào cũng một đống nỗi thở than. Hic nói vậy mà mình có làm được đâu. Mọi người nghe tôi nói nhưng đừng ném đá nhé, cho đời bớt chút nhàm mà thôi
Ơ dạo này tự nhiên mắc bệnh mất ngủ . Sáng lại ko ngủ đc vào box lại có 1 xe gạch chở tận nhà . Èo lèo tèo nhèo , giờ thấy sướng dần đều rồi muốn kêu nhưng không biết kêu thế nào
Tự cảm thấy buồn mà chẳng biết lý do . Mấy hôm nay bình tâm trở lại thò cơ thể lại dở chứng . Thời tiết hà nội cứ như cô gái mới lớn chẳng biết đường nào lần . Đau hết các khớp xương
Ngày này đã đến tôi đón nhận nó bình thản nhưng cũng nhiều đớn đau . Trên con đường từ nhà ra toà án 10 năm trước cũng là con đường mỗi tối thứ 7 tôi sang nhà em . Sao nó thật dài đắm chìm trong suy nghĩ nhưng không ân hận . Tôi sẽ sống tốt thôi cảm ơn em ng từng là 1 phần cuộc sống . Dẫu tuởng sẽ đi cùng nhau đến hết con đường . Nhưng giờ mỗi ng đã chọn ngã rẽ cho riêng mình . Khoé mắt cay cay .. Bụi thôi mà
Cả ngày lang thang khắp nơi cho khuây khoả tối về vào diễn đàn xem tin tức nghe ngóng tình hình . Vẫn vậy tâm trạng không tốt chẳng biết viết gì . Bắt đầu từ hôm nay sẽ thay đổi ...
Ngày âm u thế có lẽ làm chuyến đi phượt cho nó khuây khoả ra biển ngắm hoàng hôn có lẽ là thú vui tao nhã đấy chứ nhỉ .
Ra biển Kiếm chút gió cho đời thêm ý nghĩa :monkeys33:
Mai ra bãi cháy mấy ngày cuối tuần hóng bão nào
Sáng xuất phát đi trời mưa to quá chừng nhưng thật may mắn ra đến nơi thời tiết tương đối dễ chịu . Nắng nhưng không gắt thời tiét lý tưởng để đi chơi . Giờ năng vẫn nóng quá tắm giờ này thì ốm mất để mát tý nữa 2 bố con ra biển ngắm hoàng hôn con đi ăn kem bố đi ăn ghẹ ....:)
Tuần châu đẹp phết nhưng máy chém quá . Sang mưa nhọ áp thấp nhiệt đới đến trưa thời tiết đẹp . Lỡ mất buổi ra thăm vịnh hạ long . Mai lại lên đường về nhà thôi
bạn hãy cứ trải lòng mình hết ra đây đi cho thoải mái bạn à.rất hay và hồi hộp...mong sớm được đọc tiếp
Về đến nhà tâm trạng thoải mái hẳn . Bắt đầu lại từ con số không kể ra cũng vất vả , nhưng phải cố gắng thôi tự nhủ với mình không bỏ cuộc không thể gục ngã lúc này . Dù ngày mai có ra sao hãy cố lên nào . Đêm nay cứ xem đá bóng đã ....:)
Có lẽ mình quá yếu đuối , nên đổ lỗi cho số phận . Đỗ lỗi cho ng đàn bà đã từng là chả mình . Tuy không phải là quá dài nhưng 2 tháng trôi qua mà mình vẫn có cảm giác nhói đau khi mỗi lần chạm mặt . Cứ cho mình yếu đuối mình nặng tình đi nhưng cũng chẳng thể níu giữ trái tim của ng không còn thuộc về mình . Hít thật sâu tự nhủ sẽ qua thôi mà sao cảm giác ấy vẫn cứ như một nhát dao đâm chí mạng . Hạnh phúc bên ng mới em nhé hay sông để tôi cảm thấy hối hận vì những quyết định hôm nay .
Buồn một chút con lại về với mẹ nó dù không muốn nhưng vẫn phải cho về . Thương con lắm nhưng không lẽ mình trông con để vợ cũ đi chơi hài không hiểu nổi . Dù không là gì nữa nhưng không bao giờ chấp nhận như thế . Bố con nằm ôm nhau ở nhà còn vợ cũ đi bay nhảy đá đấm thật là ...:)
Gặp một người bạn cũ gần 5 năm không gặp , suýt chút chẳng nhận ra . Thời gian gần như đã lấy đi tất cả sức khoẻ tinh thần và cả những tình cảm . Cuộc sống đổi thay cũng như lòng người thay đổi
Thế mới biết sức khoẻ đang đi xuống thức có 2 đêm xem đá bóng mà người cứ như đi mượn . Tự nhiên cảm giác thèm 1 giọng nói thèm 1 cái ôm quá đi mất
Ngày đẹp thời tiết đẹp nhưng tâm trạng chán thật . Tây bán nhà mang tôi đi xa :)
2003 đến giờ cũng 11 năm rồi kể ra mình cũng sông dai ra phết . Chặng đường đã qua nhiêu chông gai và khó khăn , nhắm mắt nghĩ lại thấy . (Nghĩ đến tương lai trào nước mắt , ngoảnh lại quá khứ toất mồ hôi ) . Sống bằng gì tồn tại ra sao câu hỏi luôn nặng trong đầu . Giữ sao cho mình không vấp ngã vào những cạm bẫy khi buông xuôi tất cả . Đừng bao giờ phạm sai lầm khi mắc vào vòng lao lý . Bạn sẽ đánh mất tất cả , kinh tế , gia đình , và quan trọng nhất là sức khoẻ . Thứ mà dù có tiền bạn cũng không bao giờ mua được . Nhưng bản tính của mỗi con người khác nhau , có người cam chịu chấp nhận với cuộc sống trước mắt không có ý trí vươn lên . Nghe đơn giản nhưng với những người có H đó lại là một cái gì đó xa vời và không muốn nói đến là viển vông . Như tôi là một ví dụ và con đường tôi chọn cũng khác người ta . Thành công bạn sẽ là người hùng , con thất bại bạn sẽ là tội đồ . Vâng đó chính là cờ bạc , một công việc mang tinh chất đỏ đen . Vì đôi lúc nghĩ ông trời đã lấy đi của mình cuộc sống khoẻ mạnh thì chí ít cũng để lại cho mình một cửa để sống . Gia đình họ hàng và một số bạn thân quen biết tôi có H , họ không ruồng bỏ nhưng cũng chẳng quan tâm . Người duy nhất đó chỉ là mẹ , và trước đây có vợ .
Có thể nhiều bạn đọc nghĩ rằng tôi ngu xuẩn . Không đâu mỗi người có cách nghĩ khác nhau , tôi muốn kiếm tiền một cách nhanh nhất có thể . Vì thứ tôi không có là thời gian , khi mọi người biết tôi có H họ không muốn tạo dựng công việc hay giúp đỡ tôi về mặt kinh tế . Hà nội không phải nơi mà sống cam chịu hay chấp nhận được . Nhất la người có tính như tôi , bất cần , không lo lắng về tương lai . Chẳng phải tôi là người không có ý trí vươn lên nhưng ông trời giường như thử thách tôi quá lớn. 2005 sau khi mãn hạn tù tôi trở về với 2 bàn tay trắng , nhà không có , tiền không có . Tôi đi làm thợ nhôm kính , lúc đó vẫn chưa biết mình có H . Sức khoẻ tốt tôi cũng đã xây bao ước muốn tương lai , đi làm thuê 1 năm không ai biết về quá khứ của tôi lặng lẽ cam chịu tránh xa ma tuý và những phiền phức của cuộc sống sô bồ
Buôn vào làm tý tự sự nào . Mọi chuyện lặng lẽ trôi được gần 1 năm vẫn chơi bời có giới hạn đến cuối năm tôi gặp người đàn bà của đời tôi . Cũng hoàn cảnh như tôi và giờ đã là vợ cũ . Next không nhắc đến đầu năm 2006 chúng tôi quyết định kết hôn . Sau khi cưới vợ tôi quyết định tự lập và mở cửa hàng riêng . Tay trắng 2 vợ chông xoay sở từng đồng vốn , công việc vất vả 1 mình tôi xoay sở với cái cửa hàng . Lúc có nhiều việc tôi lại nhờ anh em ở chỗ làm cũ đến giúp , tôi cày cuốc đến 10 giờ đêm và sáng dậy sớm để tranh thủ làm . Cũng được hơn 1 năm mọi chuyện tiến triển không thuận lợi , khách nợ tiền nhiều mà mình lai chẳng có vốn . Lúc đấy khó khăn chồng chất thì vợ tôi mang bầu . Hạnh phúc tôi cố gắng hơn tôi tự nhủ vậy . Nhưng cái khó bó cái khôn vì việc không có vốn tôi đưa ra quyết sai lầm . Sau 1 lần vui vẻ đánh con lô với anh em . Và bước nghoặt từ đó đầu tiên là đánh nhỏ dần thành đánh to . Và tôi bị hút vào vòng xoáy lúc nào không biết được thua ngày cả chục triệu . Với người ta có thể không to nhưng với tôi nó là quá lớn . Trong lúc say men chiến thắng , tôi không hề nghĩ rằng mình sẽ thua . Tất cả chỉ giường như sụp đổ khi làm thủ tục cho vợ đi sinh em bé . Lúc xét nhiệm trước khi sinh tôi chết lặng khi nghe bác sĩ nói vợ dương tính với HIV . Đầu óc quay cuồng tôi gần như sụp đổ tất cả . Lên 50c hàng bài xét nhiệm lại . Cả hai vợ chồng đều nhiễm HIV . Hụt hẫng bao nhiêu ước vọng tan thành mây khói . Và cơn đen vận túng kéo theo . Thua cay chán tất cả tâm trạng như vậy . Lúc đó mọi chuyện giấu ghê lắm , chỉ gia đình và anh em trong họ biết . Tôi lao như con thiêu thân trước ánh lửa . Trượt dài không ngóc lên nổi , và rồi con gái tôi ra đời là lúc tôi hoàn toàn trắng tay . Ngày ấy các dự án còn nhiều cảm ơn cuộc đời đã không lấy hết cả của tôi . 18 tháng nuôi con tôi nghỉ hẳn không đi làm . Lo cho vợ con thỉnh thoảng vẫn cờ bạc nhưng chuỗi ngày huy hoàng đã hết . 18 tháng sau xét nhiệm cho cháu âm tính với HIV . Vợ chồng tôi sướng đến điên người , tôi dừng lại không cờ bạc nữa , những năm sau đó chỉ loanh quanh hai vợ chồng lo cho con . Nghỉ thôi mai viết tiếp :)
Thời tiết thay đổi nhanh quá , vừa hôm qua còn nóng như thiêu vậy mà hôm nay lại mưa . Mát 1 chút cũng hay mình ko thích mưa vì nó mang lai cái không khí lành lạnh . Mệt mỏi và buồn:yociexp76: