Các loại thảo dược hỗ trợ gan bạn uống rất tốt. Còn việc mất ngủ bạn nên cố gắng điều chỉnh dần, không nên nạm dụng thuốc sẽ không tốt.
Printable View
bạn phải sống nha. Hiv ko phân biệt bạn là ai. nó chỉ quan tâm bn đã làm j . Bn yên tâm còn nh ng bị trẻ hơn bn lắm. bn phải thấy may mắn nhé :) Sống khoẻ + uống tjuốc :) đảm bảo trong vài năm nữa sẽ có thuốc nhé. Sống phải có niềm tin bn nha
Ko có cách nào liên lạc với bạn. Hy vọng bạn sớm vào topic và đọc được lời nhắn của mình. Và hy vọng chưa xảy ra trường hợp xấu bạn đã nhạn quyết định nghỉ việc vì bị ép buộc. Dù trường hợp nào thì bạn hãy nhanh chóng liên hệ với Văn phòng trợ giúp pháp lý về HIV/AIDS tại Thành phố Hồ Chí Minh
Địa chỉ: Số 111 Lê Thánh Tôn, quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại: 088223028
nhờ họ giúp đỡ về mặt pháp luật.
Công việc, lao động giúp bạn sống vui hơn. Đừng quá chán nản lúc mà buông xuôi bạn ạ.Bạn hãy sống, lamd việc tiếp thật tốt, tại chính cơ quan bạn để chính bạn làm thay đổi sự kỳ thị của những người xung quanh, trong đó có sếp bạn.
bạn ơi, biết là sếp mình vi pham nhung địa phương có người bị là điều chuyển về huyện, mà sếp mình là lãnh đạo là biết chắt chắn rồi, với lại những người lãnh đạo văn phòng cũng biết hết rồi,...nếu làm việc mà công khai thì chắc chắn không ai muốn làm việc với mình. nhưng ở lại sớm muộn j mọi người cũng biết. mình còn không dán đi xét nghiệm CD4 ở địa phương,...mình đang rất muốn tham gia câu lạc bộ hay hội gì của NCH để có thể chia sẽ,....
ai ở Bình Dương cho mình yahoo hay zalo nha
Vậy là rào cản kỳ thị quả thực còn hại hơn nhiều hiv. Và 1 phần cũng là do tự những người như bạn cùng xây đắp rào cản với phía những người ko có hiv bên kia. Quan trọng cuối cùng là bạn vẫn quyết định từ bỏ công việc...Mình thấy buồn vì việc này...Nhưng chia sẻ chán thành thì nếu là cá nhân mình trong hoàn cảnh nbạn có lẽ mình cũng ko quyết định như bạn mà ko đủ dũng khí đạp đổ bức rào cản kia... Bạn cố gắng lên nhé. Hiv ko có nghĩa là kết thúc mà. Hãy thường lên diễn đàn chia sẻ với mọi người.
từ lúc nói chuyện với sếp về, mình nằm 1 chổ không thể nhất người lên nỗi, t2 tuần sau sẽ là ngày mình chính thức nghĩ việc, mình cũng thông cảm vì cơ quan mình có quyền được biết để báo cáo, quản lý, dù mình nhận ra sự thay đổi trong họ, dù cố gắng bình thường với mình nhưng không thể nào bình thường được.
mình lại thất nghiệp chắt ba mẹ đau lòng lắm, xin lỗi con lại ăn bám,.....
tuần sau mình sẽ lên SG xét nghiệm CD4 và hi vọng nó vẫn còn cao, hi vọng có thể gặp anh em nào cho mình lời tư vấn.
khổ cho bn quá . Sếp j mà kiến thức thì hạn hẹp , nhân tính cũng ko có. Con ông cháu cha ah :( chả biết khuyên bn tn . Nhưng bn phải nhìn lên chứ đg có nhìn xuống
sếp cũng có khuyên mình, khuyên nên ở lại làm việc nhưng với điều kiện phải công khai, minh chi moi biet mình bị 3 tuần còn chưa vượt qua nữa mà giờ lại mất việc rồi, nếu ở lại cũng không xong, làm việc ko tự nhiên, không có cơ hội thăng tiến. mình hụt hẫn vô cùng thái độ mọi người thai đổi rõ rệt, không dám ở phòng mình luôn, không dám giao việc luôn,....bây giờ mình phả đối diện 1 lúc với 3 việc: vừa biết tin bị HIV, bị mất việc, ăn nói với gia đình sau khi khó khăn lắm mới xin được công việc hiện tại,....rồi còn sau này sẽ uống thuốc ra sau, điều trị ra sau khi không muốn cho ai biết. mình sẽ nói cho cha mẹ nhưng không phải lúc này, vì mình vẫn còn khoa vẫn có thể làm việc bình thường, nên mình sợ ba mẹ biết được qua lời người ta đồn thổi nhau chứ không phải chính miệng mình.
Về mặt pháp luật thì chắc chắn 1 điều bạn được bảo vệ giữ nguyên chỗ làm rôì. Chỉ là ở chỗ bạn quyết định như thế nào, chọn từ bỏ hay ko thôi. Can thiệp pháp luật, bạn được bảo vệ nhưng sẽ giống như 1 hòn đá to ném vào ao nước mới lăn tăn ít sóng. Dư chấn sau cú ném của hòn đá to đó đòi hỏi nhiều hơn nữa sự mạnh mẽ, nghị lực của bạn để đối mặt với dư luận nhiều hơn, nhiều người biết đến vụ việc mà qua đó biết bạn có hiv hơn... Tất cả quyền quyết định là của bạn, vượt qua hay chọn đường khác đi.
Về bố mẹ bạn, mình nghĩ đồng nghiệp đã biết thì trước sau bố mẹ cũng nghe đến tai. Bạn nên chủ động chia sẻ để bố mẹ hiểu mình hơn là cho họ nghe từ bên ngoài được. Họ xứng đáng nhận sự chủ động chia sẻ từ bạn.
Luôn luôn cố gắng nha. 24, cuộc đời còn dài mà.
sếp mình chưa có kết quả khẳng định của cơ sở y tế, chỉ là giấy tham vấn sức khỏe khi mình hiến máu khi chưa có sự xác nhận hoặc đồng ý của mình đã cho sếp lớn biết và mấy sếp nhỏ biết, còn nói mình không hợp tác thì không giúp được gì, mình shock vô cùng. cho rằng sếp mình không có thẩm quyền giải quyết thì cũng chỉ cho sếp lớn biết thôi, còn đằng này biết hết chỉ có nhân viên bình thường mới không biết, nhưng thấy mình bị triệu tập là họ bàn tàn xôn sao rồi. ráng làm tới t2 vui vẽ với anh em rồi nghĩ dù biết tìm việc ngày nay khó khăn.
cám ơn bạn đã chia sẽ với mình, mình không thể làm việc ở nơi mà mọi người không muốn làm việc với mình. sẽ có nơi cần mình. mình không có gì luyến tiếc khi ra đi
còn về ba mẹ, mẹ mình ngày nào cũng uống thuốc cao huyết áp, mình không thể nói được,....mình chỉ biết phải kiếm tiền để không uống thuốc miễn phí thôi, dù rằng bây giờ mình không biết làm cách nào dư ra 1 tháng 2 triệu. mình phải cố gắng sống khỏe 2O năm nữa.
nếu mình đấu tranh thì mọi người sẽ biết hết, mình suy nghĩ rất nhiều rồi. hiện bây giờ sức khỏe mình còn tốt nên mình không muốn thêm bất cứ ai biết nữa, với họ đứng đầu một huyện liệu nhỏ bé như mình đối đầu được không, khi kết quả sức khỏe của mình chuyển thằng vào tai họ. Đúng theo luật thì chỉ khi có kết quả khẳng định mới được phép cho các cơ quan chức năng khác biết, đằng này sếp nhỏ, sếp lơn, công an, phòng y tế biết hết rồi,.....heyzzzz. khi sếp kêu mình khẳn định là mình bị hay không thì mình cũng đã khẳn định mình bị rồi, nhưng giấy tờ thì sở chưa có vì mình chưa đi đang ký điều trị,....
hẫy sống hết mình ơ xã hội và tự tin vào bẳn thân mình và luôn luôn vui vẻ với GĐ mình chúc bạn doivanvui ... happy happy . với anh chị ở diễn đàn
Đúng theo luật bạn ko cần cho sếp nào biết hết trừ trường hợp bạn có trưng cầu giám định tư pháp hoặc quyết định của Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát nhân dân hoặc Toà án nhân dân thì phải báo cho mấy ông sếp đứng đầu cơ quan đó và cán bộ công chức phụ trách vụ việc của bạn thôi. Mà sao kq tham vấn sức khỏe nghi ngờ hiv sau hiến máu của bạn lại gửi đến sếp mà biết vậy. Mình cũng hiến máu, cũng yêu cầu xn bổ sung nhưng gửi tin nhắn vào đt mình thôi, cũng ko nêu rõ vì sao xn bổ sung.
Bạn quyết định hướng đi rồi thì ko cần suy nghĩ nhiều nữa, chú ý tới sức khỏe, làm các xét nghiệm và sau này dùng thuốc đều. Cuộc sống vẫn tiếp tục mà đúng ko, mình là người để cuộc sống tiếp tục như thế nào, chính mình.
e cũng có hoàn cạnh như a.h đang khoẻ nên cố gắng làm việc.khi nao m phát bệnh thì sẽ nói vs gd.
chưa chi ôi.nhưng mấy ngày wa e cũng suy ngi thông rồi chi ak.cs giá như nó cho e làm lại.
có lên bạn ấy ơi.... đừng để tinh thần mình suy sụp cố gằng lên trông đời mình
nghĩ tới t2 nghĩ việc phải xa đồng nghiệp khi mọi câu hỏi còn bỏ ngõ, sẽ nhớ rất nhớ mọi người, đường từ nhà tới cơ quan mình đã khóc rất nhiều, chưa bao giờ nước mắt mình rơi như thế, cảm thấy không khí không thể vào phổi mình nữa, cảm giac đến nghẹn.
Xã hội mà, buôn dưa bán dưa là chuyện không thể tránh khỏi. Và căn bệnh này vẫn còn bị kỳ thị lắm. Có H đôi khi phải mang cả những bí mật nữa. Bạn bị mọi người biết bạn có H thật ko may mắn tí nào. Có người sống chung với H 11 năm nay rồi mà chỉ có 6 người trong gia đình biết, còn lại là không ai biết. Và đó là cả 1 bó mật to lớn. Bởi vì mình không nói thì không ai biết.
ông sếp trực tiếp lam viec với mình không dám bước vô phòng luôn, đi ngang chỉ ngó liết nhanh 1 cái, kêu làm gì ổng chỉ gọi điện kiêu,.....ngồi làm việc mà stress quá. toàn những người có học vị cao. nhưng cũng không trách được nếu đặt mình vào họ thì chưa chắt mình đã khác họ. đó là những người học cao, còn những người bình thường sẽ ra sao khi biết, do đó mình phải giữ bí mật lâu nhất có thể. trước mắt mình sẽ chọn thời điểm cho gia đình biết. cám ơn anh em đã chia sẽ
Mình chia sẽ với bạn , cố gắng vượt qua nha bạn . Nhưng thật ra cũng khó trách họ được vì nếu chúng ta là họ thì cũng sẽ có sự e dè với người nhiễm bệnh không riêng gì bệnh H . ý kiến riêng của mình điều bạn cần làm bây h không phải là đấu tranh trên phương diện pháp luật vì pháp luật rất cứng , người ta chỉ tuân theo chứ người ta không phục . Nếu bạn tiếp tục làm việc ở nơi đó hoặc bạn quyết định nghỉ việc thì nên tâm sự thành thật hết tất cả mọi chuyện cho các người sếp biết , về các đường lây bệnh , cách phòng tránh và nguyên nhân giới trẻ bây h dể bị nhiễm bệnh là gì . Bạn là người làm trong bộ máy nhà nước nên chính bạn sẽ là dẫn chứng tốt nhất để mọi người trong cơ quan bạn hiểu rõ tường tận , cặn kẻ căn bệnh này thì sau này mới hi vọng họ tuyên truyền về căn bệnh thiết thực hơn để những người khác phòng tránh được . Ở trường học các giáo viên không nhìn thẳng vào vấn đề mà giảng dạy nên ngày nay có rất nhiều bạn trẻ ko đủ kiến thức về H và hiểu đúng sự nghiệm trọng cùa H như tôi và bạn mới nhiễm căn bệnh này . Nếu bạn vượt qua được bản thân mình mà chia sẻ , truyền đạt kiến thức với mọi người thì mọi người sẽ dần hiểu ra mà cảm thông cho bạn . Họ sợ bạn , ko dám tiếp xúc với bạn không phải vì họ cũng đang thiếu kiến thức về H sao ? nếu bạn gặp các bác sĩ ở OPC thì bạn sẽ thấy lời tôi nói là đúng . họ chạm vào người tôi , họ trò chuyện với tôi rất bình thường vì họ biết H truyền bệnh như thế nào . Người bị H không đáng trách vì tất các các nguyên nhân truyền H rất tính chất con người , nếu có trách thì trách những người biết mình bị bệnh mà cố ý truyền bệnh cho người khác . nói như vậy không phải để chúng ta không tự nhìn nhận về bản thân mình mà là để chúng ta còn hướng tốt đẹp để nhìn về cuộc sống . Biết đâu sau chuyện này bạn sẽ giúp cả cơn quan bạn hiểu về H nhiều hơn và những người đồng nghiệp đó sẽ có cách dạy dỗ con cái họ tốt hơn , họ sẽ góp phần truyên truyền H hiệu quả hơn vá biết đâu sau này bạn sẽ chuyển công tác sang bộ phân làm việc liên quan đến căn bệnh này thì bạn sẽ giúp được rất nhiều người . Suy nghĩ kỉ cho thứ 2 tuần sau nha bạn . suy nghĩ nhiều hướng đi khác nhau để đưa ra hướng tốt nhất nhé . Chúc bạn sớm bình tỉnh và có hướng đi tốt nhất
mình có 1 điều muốn nói với các bạn có H giống mình là hãy để xã hội cần mình, mình cống hiến cho xã hội chứ đừng biến mình thành gánh nặng cho xã hội...chúng ta cùng cố gắng. có thể nơi này không cần ta nhưng rất nhiều nơi khác đang cần ta.
Em chưa điều trị ARV và cd4 tăng từ 450 đến 591 vui quá. Mọi ng hãy như mình nhé tinh thần lạc quan yêu đời là liều thuốc Arv tốt nhất kkk :zk2017:
Dẫu biết rằng đã là bệnh nhâN, nhưng khi nghe bác sĩ nói mình bị nhiễm từ hơn 5 năm về trước, mình vẫn không cam lòng các bạn ah. mình vẫn ko tìm được lý do mà mình mắc bệnh. Đau lòng lắm... Giá như mình là 1 người chơi bời trác táng, như vậy sẽ không phải suy nghĩ để thấy nhẹ lòng hơn....
Với songchung ko có cái gì gọi là tự nhiên, nếu ko có lữa làm sao có khói, bạn bị ra thế tự khắc bạn hiể lý do, ko ai có thể hiể hơn bạn tự chính bản thân bạn, BS hay bất kỳ TVV ko mộ ai soi mói nguy cơ của bạn, bạn đứng bao giờ nói rằng tôi ko hề mà tự nhiên con Ết chui vào cơ thể tôi là điều vô lý, và cũng đừng bao giờ nói có thể do hớt tóc rái tay làm móng mà bị đó là mộ sự ngụy biện cho hành vi cả mình
Bác songchung ah, ý mình chỉ là biết 5 năm trước mình làm gì và cũng đã bao vệ mình thế nào....nhưng vẫn bị...mình đâu có trốn tránh gì đâu....
sau 5 năm mới phát hiện ra hả bạn
Ví dụ CD4 trung bình của 1 người từ 568 => 1200 Tb/mm3, Khi nhiễm HIV mỗ năm trung bình bị HIV phá hủy 100 Tb/mm3, Bạn tự xem lại chỉ số CD4 của mình và tính xem mình nhiễm tự khi nào.
Cũng có rất nhiều người sau nhiễm 1 đến 2 năm CD4 giảm thê thảm => Lý do người đó sống trong hành vi nguy cơ tiếp diễn => Ví dụ như tiêm chích Ma Túy, QHTD đồng giới với nhiề bạn tình
Bữa nay e cafe với 2 nguời bạn làm việc bên OPC q3 và q11. Họ đều than là bệnh nhân giờ đông chóng mặt mà toàn các bạn rất trẻ. Nghe mà thấy xót xa quá. Ngoài ra hai bạn còn nói khoảng 2017 sẽ có thuốc điều trị mới và rất chắc chắn về điều đó. Không biết anh chị có từng nghe về thông tin tương tự chưa. Nghe thì cũng mừng nhưng thấy có vẻ mơ mơ hồ hồ thế nào ấy :) anh chị có chia sẻ gì về vấn đề này không ạ?
CD4 trung bình của 1 người từ 568 => 1200 Tb/mm3 => Tháng này có kết quả CD4 mềnh còn có 590 nhóc. Bùn thiệt :khi875437: