Các ông các bà cứ làm như ngày mai thế giới diệt vong ý,cuộc sống này có được và mất.được chẳng thấy kêu mất cứ khóc hoài.hãy nhìn về phía trước đừng ngoảnh lại đằng sau!cố nghĩ xem ngày mai ta sẽ sống thế nào,để khi về với cát bụi không có gì phải hối tiếc.như tôi đây chưa biết mùi vị cuộc đời như thế nào thế mà đã mang trong mình con bạn ếch cả chục năm,nhưng có dám oán hờn ai đâu!nhìn lại cuộc đời còn nhiều kẻ bất hạnh lắm,nhưng điều quan trọng là ta phải vượt qua chính mình.đừng để chúng ta phải lệ thuộc vào bất cứ điều gì,coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.sống 1 ngày ý nghĩa còn hơn cả đời viển vông.muốn yêu cứ yêu đừng ngại ngần,hãy sống bằng chút nhiệt huyết tuổi trẻ còn xót lại trong mỗi chúng ta.p/s:cho mình ít gạch thôi nhé!