Ko biết ace mình còn phải chờ khoảng bao lâu nữa mới có thuốc chữa khỏi hẳn
có ace nào biết thông tin gì thì nói cho mọi người cùng biết với để ace mình có thêm nghị lực sống để chờ đợi
mọi người ai biết thì đóng góp nhé cho ace ở trong đây cùng tham khảo hy vọng và chờ đợi
Mặc dù bệnh này ko còn là bản án tử nữa nhưng cũng là bản án trung thân đúng ko mọi người
Điều quan trọng nhất của người sống chung HIV là tinh thần.Bạn phải chấp nhận và sống lạc quan,đây mới là liều thuốc hửu hiệu nhất,nó còn hơn cả thuốc ARV.
Bạn cứ lấy hình ảnh của chị này mà sống,dù chị ấy mang trong người HIV hơn 20 năm mà vẫn sống có ích cho xã hội và gia đình.Chị cũng là ca phát hiện đầu tiên ở Việt Nam vào tháng 12 năm 1990.
Chủ đề: Người Việt Nam đầu tiên nhiễm HIV giờ sống ra sao?
Và còn rất và rất nhiều anh chị em dù có HIV vẫn sống tốt :
Chủ đề: Chúng tôi không đầu hàng HIV và chúng tôi vẫn sống có ích cho đời.
Và đặc biệt hơn là 3 Smod nhà ta vẫn sống có ích cho xã hội điển hình là ở diendanhiv.vn.
songchungvoi_HIV , Truong Xuan , Nguyen Ha
Bạn đang lo lắng về HIV cần tư vấn bạn ĐT hoặc thời gian phơi nhiễm HIV sắp hết 72 giờ. Bạn ĐT hoàn toàn miễn phí cho:Tuanmecsedec: 098.2727.393.
Tư Vấn Zalo : (0982727393) Tuanmecsedec
Giấy chứng nhận tham vấn số : 041/UB AIDS - TV do ủy ban phòng chống HIV/AIDS TPHCM cấp ngày 15/5/2009.
Nguyen Ha (31-10-2015)
Biết là vậy rồi nhưng mình cảm thấy bị gò bó quá ko còn tự do thoải mái lúc nào làm gì cũng phải nghĩ đến sức khoẻ
mình còn trẻ nang dong mà lúc nào cũng phải ntnay chẳng khác nào các cụ già
Songchung không bát bỏ niềm hy vọng vào 1 loại thuốc chữa dứt HIV từ các bạn, nhưng các bạn hiểu 1 nhưng ko hiểu 10, các bạn luôn biết rằng HIV luôn biến tướng chủng, nếu dã sử có thuốc chữa đi, các bạn cứ thế thoải mái sống thác loạn, thì HIV càng biến tướng, lúc đó dù có thuốc đi nữa thì cũng vô tác dụng, trừ khi nào con người ý thức được hàng vi của mình thì tự khắc HIV sẽ dừng lại
Bạn đang lo lắng về HIV cần tư vấn bạn ĐT hoặc thời gian phơi nhiễm HIV sắp hết 72 giờ. Bạn ĐT hoàn toàn miễn phí cho:Tuanmecsedec: 098.2727.393.
Tư Vấn Zalo : (0982727393) Tuanmecsedec
Giấy chứng nhận tham vấn số : 041/UB AIDS - TV do ủy ban phòng chống HIV/AIDS TPHCM cấp ngày 15/5/2009.
Khacdung (31-10-2015)
Khacdung (31-10-2015)
Khacdung (31-10-2015)
Cám ơn tất cả mọi người đã động viên mình. Mình sẽ cố gắng vượt qua giai đoạn này som ,chúc sức khoẻ tất cả ace trong dđ này nha
songchungvoi_HIV (31-10-2015)
Chắc chị ko hiểu , arv nó ảnh hưởng đến nội tạng như thế nào , những người sống dc lâu như chị , như anh songchunghiv , ko phải là nhiều đâu ạ , nhiễm HIV nghĩa là phải bỏ hết các thói quen xấu , đồng ý nó tốt cho bản thân , nhưng đã là con người , nếu tốt hết thì có chăng đang ở cõi cực lạc của a di đà phật , là con người , vẫn phải nuông chiều bản thân , điều này đối với HIV mà nói chỉ có lợi cho bản thân nó , từ nay ta ko còn dám thức khuya làm việc , ko còn dám quá sức mà 1 người bình thường trong 1 hời gian dài có lẽ đó ko phải vấn đề , chỉ cần họ ngừng thì đâu lại vào đó , còn người nhiễm HIV , chỉ cần sức khỏe đi xuống , thì thế nào ? Và luôn canh cánh lo lắng , vì tất cả các loại thuốc vào cơ thể mà ko phải tự nhiên nó sẽ bào mòn 1 thứ ji đó cũa cơ thể , đến 1 lúc nào đó , cơ quan đó chết , ta chết , ko phải vì HIV, mà vì chính loại thuốc điều trị HIV
Vẫn biết đã nhiễm HIV nghĩa là trong quá khứ ta đã tạo 1 tội lỗi ji đó , giờ là lúc đền tội , nhưng quá tự tin khi mình nhiễm bệnh , thấy "bình thường" khi mình có H , đó chỉ là sự an ủi để tâm bớt dằn vặt đau khổ hơn mà thôi , 1 phần nào đó tiết chế bản thân , ko còn như ác quỷ , con người trước kia có thể ta từng là . Như 1 bạn ở trên nói , HIV ko còn là án tử , mà chính là 1 bản án chung thân , anh/chị có đồng ý ko ạ
Em biết a Tuấn , chị , a songchungHIV luôn tìm mọi cách động viên mọi người , để họ sống tốt hơn, điều này quả là công đức vô lượng . Tuy nhiên , nên nhìn vào thực tế vẫn hơn , chỉ là , thay vì buồn khổ tuyệt vọng , nên tự nhủ với bản thân rằng : ta trả nợ cho tội lỗi của ta đấy thôi , chẳng ai tự nhiên mà mắc nợ thế này cả , em cũng đang làm như thế . Tuy nó ko thể chữa lành căn bệnh này , nhưng nó sẽ góp 1 phần nào đó , để khi em có nằm xuống , thì cũng bớt sợ hãi , sợ nỗi sợ của tâm chứ ko phải của thân . Đó là suy nghĩ của riêng em ạ
Lần sửa cuối bởi Nghiep_Chuong, ngày 31-10-2015 lúc 18:24.
Lại bị quan rồi, như thế bảo sao sức khỏe đi xuống. Điều quan trọng là phải giữ tinh thần luôn lạc quan.
Còn thói quen uống rượu bia ư? Cả người bình thường cũng có hại cho gan nữa là người bệnh, không phải tuyệt đối kiêng nhưng uống làm sao vẫn ở mức cho phép.
Còn thức khuya ư? Như nào là khuya, tôi, vẫn thức tới 11, 12h đêm là bình thường. Nhưng kể cả là người bình thường đi nữa vẫn khuyến cáo ngày ngủ 8 tiếng.
Còn ăn uống kiêng khem ư? Chỉ cần mới uống ARV nếu có thành phần EFV thì hạn chế ăn dầu mỡ và chất béo vào buổi tối tới khi cơ thể thích nghi với thuốc thôi.
Gò bó với arv vì hàng ngày cứ phải theo dõi nhìn đồng hồ canh giờ uống thuốc ư? Chỉ mất thời gian đầu thôi chứ sau rồi quen đi việc uống thuốc cũng như cơm ăn nước uống hàng ngày thôi.
Nói thật, tôi mà bi quan như các bạn chắc tôi chết mất xác lâu rồi. Nhưng vì mẹ, vì chồng mà tôi vẫn cố gắng sống để mẹ tôi, chồng tôi không phải suy nghĩ về tôi. Suốt hơn 10 năm qua sống nơi đất khách với bao bộn bề nỗi lo toan nếu tôi bi quan như các bạn chắc tôi không có được ngày hôm nay. Một ngày của tôi không chỉ uống 1 thứ thuốc là arv đâu mà còn nhiều thứ thuốc nữa, nào là thuốc dạ dày, nào là thuốc tim...nhiều khi uống thuốc no hơn ăn cơm nhưng vì mạng sống của mình mà phải cố thôi. Hơn 10 naem qua mang trong người dòng máu quý tộc mà người sinh thành ra tôi không ai biết, chị em như tay với chân mà cũng không hề biết tôi bị bệnh. Là người ai cũng muốn sống, 1 ngày sống được cũng quý giá lắm rồi, nếu chết thì quá đơn giản nhưng phía trước còn nhiều điều mình khám phá nên sống cho ra sống, sống thế nào cho xứng đáng với chính bản thân mình trước sau đó là mẹ, là chồng, là các em. Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ mang H là án tử hình, dường như tôi đã quên H từ lâu rồi bởi vì nó không hành hạ gì tới sức khỏe của tôi, không triệu chứng, không bệnh nhiễm trùng cơ hội. Tôi mong các bạn cũng lạc quan tin tưởng vào chính bản thân mình để vượt qua mọi khó khăn và bệnh tật.
motminh92 (01-11-2015)
Nguyen Ha (31-10-2015)
e không biết nói sao/.. em đang điều trị hơn 10 ngày, có vẻ ổn , nhưng mà vẫn buồn buồn, có a chị trên anyf an ủi cũng là cái duyên may, mong mọi người trân trọng.. từng ngày từng phút, có thể đúng có thể sai, có người dài lâu, cs người ngắn ngủi... cũng là sinh viên, hôm qua nghe bạn kia đi ngoài đường bị xe tung chết, hôm nay lại nghe máy bay rời chết mấy trăm người, đâu đâu cũng có... mình còn sống, còn chiến đấu và còn cáo ARV là cứu cánh , em vẫn thấy ấm lòng,, tự nhủ sẻ sống tốt nhất có thể.. chứ nhiều người bệnh ung thư thì sao...đúng không mọi người... ai rồi cũng có bệnh,,, quan trọng là sớm hay muộn, đón nhận vui hay buồn thôi..
e không biết nói sao/.. em đang điều trị hơn 10 ngày, có vẻ ổn , nhưng mà vẫn buồn buồn, có a chị trên anyf an ủi cũng là cái duyên may, mong mọi người trân trọng.. từng ngày từng phút, có thể đúng có thể sai, có người dài lâu, cs người ngắn ngủi... cũng là sinh viên, hôm qua nghe bạn kia đi ngoài đường bị xe tung chết, hôm nay lại nghe máy bay rời chết mấy trăm người, đâu đâu cũng có... mình còn sống, còn chiến đấu và còn cáo ARV là cứu cánh , em vẫn thấy ấm lòng,, tự nhủ sẻ sống tốt nhất có thể.. chứ nhiều người bệnh ung thư thì sao...đúng không mọi người... ai rồi cũng có bệnh,,, quan trọng là sớm hay muộn, đón nhận vui hay buồn thôi.
Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)