Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: Chuyện 33 năm đấu tranh với định kiến xã hội của cặp đôi đồng tính nữ

  1. #1
    Thành Viên Smod Truong Xuan's Avatar
    Ngày tham gia
    15-04-2013
    Giới tính
    Nam
    Bài viết
    56,881
    Cảm ơn
    596
    Được cảm ơn: 12,651 lần

    Chuyện 33 năm đấu tranh với định kiến xã hội của cặp đôi đồng tính nữ

    Chuyện 33 năm đấu tranh với định kiến xã hội của cặp đôi đồng tính nữ

    Thứ hai 22/02/2016 09:00

    Mỹ và Châu là một đôi đồng tính nữ đã yêu nhau 33 năm, một sống ở Việt Nam, một sống ở Canada. Hai người đã gửi cho Trung tâm ICS, Viện iSEE (hai tổ chức làm về người đồng tính, song tính, chuyển giới “LGBT” tại Việt Nam) bộ hồ sơ bảo lãnh định cư nộp cho Cơ quan Di trú Canada, trong đó có lá thư cứu xét kể lại chi tiết về câu chuyện tình yêu phi thường của họ.



    Sau hơn 30 xa cách, đấu tranh với định kiến xã hội và chống đối từ gia đình, Mỹ và Châu đã được chấp thuận bảo lãnh định cư và lên đường sang Canada từ ngày 20/02/2016. Mỹ và Châu mong muốn chia sẻ lại câu chuyện này để động viên các bạn LGBT trẻ có thêm nghị lực và tự hào sống là chính mình, đồng thời kêu gọi những những LGBT lớn tuổi hãy dũng cảm công khai để thay đổi thái độ xã hội.

    Mối tình từ thuở mười hai


    Mỹ, năm nay 47 tuổi, hiện đang sống với người mẹ 92 tuổi ở Canada. Mỹ lớn lên trong một gia đình nghèo khó với 12 anh chị em. Ba mẹ chị bán cháo huyết để kiếm tiền nuôi sống cả gia đình.

    Châu cũng sinh ra ở Sài Gòn, kém Mỹ 2 tuổi, ở cách nhà khoảng chục căn trong con hẻm nhỏ ở phường Cô Giang, quận Một. Nhà Châu nghèo, mẹ bán hủ tíu, bánh canh.

    Năm 1983, từ tình bạn thân thiết đặc biệt, Mỹ và Châu đã cảm nhận rõ về tình yêu mà hai người dành cho nhau. Khi mối quan hệ trở nên sâu đậm hơn, thì cũng là lúc Mỹ phải cùng gia đình định cư sang Canada vào tháng Mười, 1984. Châu phải ở lại một mình.

    “Ban đầu, chúng tôi nghĩ rằng khoảng cách sẽ dần xóa nhòa, thậm chí quên luôn tình cảm cùng giới này. Nhưng chúng tôi không thể quên”, Mỹ chia sẻ.

    Và khi hai cuộc đời bị xẻ đôi, nỗi buồn càng khắc sâu hơn, cũng là lúc Mỹ và Châu nhận ra một điều, mỗi người đã là một phần của nhau, không thể thiếu nhau.

    Hàng chục năm trời, họ liên lạc với nhau qua hàng trăm cánh thư tay, hàng ngàn cuộc điện thoại cho đến lúc cả hai cùng phải giật mình vì tốn nhiều tiền quá. Và rồi, Mỹ nghĩ ra một cách vừa tiết kiệm vừa ấm áp: mua máy ghi âm, hàng đêm chị thủ thỉ tâm sự của mình rồi gửi về cho cho Châu. Châu quý những cuốn băng này hơn cả vàng, đêm nào cũng phải lôi một cuốn băng ra nghe mới có thể chợp mắt.

    Những cuốn băng ghi âm tâm sự của chị Mỹ gửi về cho chị Châu. Ảnh nhân vật cung cấp

    Thời gian xa cách, dưới sức ép gia đình Mỹ và Châu đều đã từng cố làm vui lòng cha mẹ bằng cách làm quen với đàn ông.

    “Lý trí mách bảo chúng tôi sẽ bắt đầu một cuộc đời mới, cuộc đời như số đông mọi người nhưng trong sâu thẳm không ai điều khiển được con tim mình. Quen với người khác giới chỉ làm cả hai thêm thổn thức, khổ sở và thấy thương nhau nhiều hơn mà thôi”, Mỹ nhớ lại.

    Giằng xé giữa tình yêu và bổn phận làm con


    Mỹ và Châu bị giằng xé giữa tình yêu của đời mình và bổn phận làm con phải tôn trọng và báo hiếu mẹ. Cuối cùng 2 người quyết định nói cho gia đình biết.

    “Tôi may mắn không gặp khó khăn gì vì mẹ tôi là người khá thoải mái, bà cũng sống ở Canada lâu năm”, Mỹ chia sẻ.

    Còn Châu vào năm 2006 sau khi thừa nhận với mẹ rằng chị yêu một người con gái đã 23 năm. Mẹ của Châu đã bị sốc, hoảng sợ, tuyệt vọng, đau khổ, giận dữ, và kiên quyết phản đối. Rồi tất cả chuyển hóa thành sự tức giận đổ lên đầu Châu.

    “Mẹ em tuyên bố rằng em và tôi không phải là con người. Rằng chúng tôi bị thần kinh, đồi bại, vô đạo đức. Rằng Châu đang hại bà chết dần chết mòn trong đau khổ. Bà đóng sầm cửa, đập đồ ầm ĩ lên bàn ăn, kéo lê các vật dụng trong nhà, khiến Châu bị tra tấn tinh thần”, Mỹ nhớ lại thời điểm kinh hoàng.

    Trong nỗi đau ấy, Châu buộc lòng phải từ chối ý định bảo lãnh sang Canada từ Mỹ. Dù mẹ có đối xử với chị thế nào, chị vẫn muốn ở bên cạnh chăm sóc bà khi bà con sống.

    Nhiều năm trời sống trong sự đày đọa tinh thần của mẹ, Châu bị trầm cảm nặng và nhiều lần có ý định tự sát. Không thể chờ đợi thêm nữa, Mỹ bay về Việt Nam vào dịp Giáng sinh năm 2008. Giây phút gặp nhau là đỉnh điểm của nỗi nhớ nhung lẫn nước mắt.

    Mỹ đã van xin mẹ bạn gái hãy chấp nhận tình cảm của hai người. "Bà không trả lời, chỉ yêu cầu chúng tôi phải giữ bí mật tuyệt đối nếu không bà không còn mặt mũi nào để sống. Cứ tưởng rằng bà sẽ nguôi ngoai, nhưng không, càng ngày bà càng cực đoan không hiểu sao con gái có thể coi thứ tình cảm đó là lẽ sống, là hạnh phúc. Thậm chí bà nói rằng, Châu nên chết đi còn hơn là sống", Mỹ kể.

    Đau đớn đến tột cùng nhưng nghĩ lại, cả hai đều không trách bà. Bởi bà quan niệm đồng tính là tội lỗi, là một căn bệnh tâm thần như bao người khác trong xã hội.

    Châu chảy nước mắt nhớ lại, năm 2010, sau hàng năm trời bị mẹ hành hạ, chị đã nghĩ rằng mình chỉ có chết mới được yên thân. Khi đó, chị khóc nói với mẹ: “Má, nếu con ở trong nhà vẫn khiến má buồn bực, nhục nhã, ảnh hưởng đến sức khỏe của má và nếu má muốn con ra khỏi nhà để bớt tức giận, thấy thanh thản hơn thì con chấp nhận ra khỏi nhà. Còn không, má chỉ cần tha thứ cho con, chấp nhận con chứ đừng đối xử với con như vậy nữa má ơi. Vì con của má sắp không thể chịu đựng nổi nữa rồi”.

    Người mẹ già bật khóc. Dù bà vẫn lạnh lùng với chị nhưng chị Châu đã thấy tình cảm hai mẹ con được cải thiện phần nào. Nhờ vậy, chị mới có thể tiếp tục sống.

    Kết thúc đẹp của chuyện tình vượt thời gian, không gian


    “Cho đến khi má trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn không biết liệu má đã tha thứ và chấp nhận con gái má, chấp nhận tình yêu của tôi hay không. Dù thế nào đi chăng nữa, sự thừa nhận của má vẫn là một niềm hạnh phúc trong tâm can”, Châu bộc bạch.

    Mỹ và Châu hạnh phúc trong ngày cưới vào tháng 2/2015. Ảnh do nhân vật cung cấp

    “Tôi đã chờ đợi quá lâu để bước ra ánh sáng, vì bổn phận với gia đình đã giữ chân tôi lại. Cuộc đời của tôi chỉ toàn là khổ đau và buồn bã. Quyết định công khai đã mang tới nghị lực và tự hào cho tôi. Chúng tôi chờ đợi và cầu mong nhà nước Việt Nam sẽ sớm thừa nhận quyền của chúng tôi, hợp pháp hóa hôn nhân không phân biệt giới tính, để chúng tôi có thể kết hôn ngay trên chính quê hương mình. Hơn 33 năm yêu thương, tôi biết người bảo lãnh của tôi rất mong được tổ chức đám cưới với tôi, vì vậy tôi đã “Đồng ý” với lời cầu hôn vào ngày 14 Tháng 2, 2014”, Châu chia sẻ.

    Quen nhau từ lúc còn là hai cô nhóc, khi đã chuẩn bị bước sang tuổi ngấp nghé 50, hai người phụ nữ ấy mới có thể ở bên nhau. 33 năm trời, 1/3 thế kỷ trôi qua với bao thăng trầm, mệt mỏi, có thể chọn cái chết nhưng chưa lúc nào một trong hai người có ý định buông tay, từ bỏ tình cảm của mình.

    Trong bộ hồ sơ bảo lãnh định cư gửi cơ quan Di trú Canada, lá thư cứu xét của chị Mỹ cũng kết lại chi tiết về chuyện tình kỳ diệu của hai người phụ nữ dành cho nhau. Ngày 20/2/2016, là ngày vui nhất của cuộc đời họ sau những đau khổ tột cùng, họ sẽ cùng nhau sang Canada để bắt đầu một cuộc sống mới, cuộc sống có nhau.


  2. #2
    Thành viên năng động nhiệt tình.
    Ngày tham gia
    18-07-2009
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Tp.HCM
    Bài viết
    47,922
    Cảm ơn
    2,578
    Được cảm ơn: 11,969 lần
    Chuyện tình hơn 3 thập kỷ yêu xa của cặp đôi đồng tính

    Chủ Nhật, ngày 21/02/2016 00:00 AM (GMT+7)


    Cả hai từng bị bố mẹ chửi rủa là người đồi bại, vô đạo đức chỉ vì trót mang trong mình một tình yêu đồng giới.



    33 năm yêu nhau thì có đến 30 năm Tuệ Châu (45 tuổi) và Kim Mỹ (47 tuổi) phải sống trong xa cách, một người ở Việt Nam, một người cư trú tại Canada. Trải qua hành trình dài đấu tranh với định kiến xã hội, sự ngăn cấm dữ dội của gia đình, thậm chí một trong hai người từng tìm đến cái chết để thoát khỏi chuyện tình cảm éo le, cuối cùng họ đã được ở bên nhau mãi mãi.


    Trước khi lên đường sang Canada định cư, Châu và Mỹ đã viết lại câu chuyện tình yêu đồng giới đầy trắc trở của mình như một lời cổ vũ cho các bạn trẻ đồng tính, song tính, chuyển giới có thêm nghị lực sống là chính mình. Câu chuyện cảm động của cặp đôi đồng tính hơn 3 thập kỷ yêu xa này đang được cộng đồng mạng Việt chia sẻ rộng rãi.


    Nuôi nấng tình yêu bằng những cánh thư tay



    Châu và Mỹ cùng nhau lớn lên tại một con hẻm nhỏ ở Sài Gòn. Gia đình Châu nghèo khó, hàng ngày ngoài giờ học, cô phải phụ mẹ mở quán bán hủ tiếu, bánh canh để mưu sinh.




    Tuệ Châu (bên trái) và Kim Mỹ (bên phải) hạnh phúc trong lễ thành hôn

    Thế nhưng, cái dáng vẻ lom khom, tần tảo cùng cử chỉ nhẹ nhàng, thanh tao đó của Châu lại chính là điểm “hút hồn” Kim Mỹ. Sau mấy tháng trời “thương thầm trộm nhớ”, Mỹ đã can đảm đến làm quen, chủ động đề nghị được giúp Châu làm hàng, bán quán. Từ đó, cả hai trở thành những người bạn thân thiết.


    Sự san sẻ, yêu thương của một tình bạn sớm chuyển hóa thành tình yêu. Hơn một năm kể từ khi quen nhau, Châu và Mỹ nhận ra, mỗi người đã là một phần của nhau, mỗi lời nói, cử chỉ dù là nhỏ nhất của người này đều đủ sức chạm đến trái tim người kia.


    Khi tình cảm dành cho nhau trở nên sâu đậm cũng là lúc, Kim Mỹ phải cùng gia đình sang Canada định cư. Những tưởng, khoảng cách nửa vòng trái đất sẽ khiến thứ tình cảm đầu đời đó dần phai nhòa, nhưng không… tình yêu ấy chỉ ngày càng lớn lên với sự nhớ nhung, mong ngóng.


    Suốt nhiều năm sau đó, Tuệ Châu và Kim Mỹ liên lạc với nhau qua những cánh thư tay và đôi ba cuộc gọi. Hạnh phúc được chuyển chở qua những nét bút, những lời thủ thỉ, tâm tình hiếm hoi giúp hai người nguôi đi phần nào nỗi nhớ và cứ thế, tình yêu ngày càng sâu đậm hơn.




    Những cuốn băng ghi âm chuyên chở tình yêu trong những ngày xa cách của Châu và Mỹ

    Để được ở gần nhau, Kim Mỹ đã chủ động tìm hiểu về luật di trú Canada nhưng không có quy định nào cho phép công dân Canada bảo lãnh bạn đời cùng giới định cư. Cả hai rơi vào tuyệt vọng. Đã có lúc, Châu và Mỹ thử đáp lại tình cảm của những người đàn ông thành đạt để thoát khỏi tình cảm mờ mịt này. Thế nhưng:


    Lý trí mách bảo chúng tôi bắt đầu một cuộc đời mới nhưng con tim thì luôn thổn thức, khổ sở… Thẳm sâu, những lời nói yêu thương từ người đàn ông kia đều dẫn Châu tới kỷ niệm về tôi; thẳm sâu những cử thỉ thân mật, cái chạm nhẹ nhàng đều gợi nhớ về tôi. Phía tôi cũng vậy, tôi chỉ có thể xem người đàn ông bên cạnh là bạn”, Mỹ viết.


    Sau thử thách lớn đó, cặp đôi đồng giới nhận ra bản thân không thể chối bỏ tình cảm của mình. Những cánh thư tay, những cuộc gọi tiếp tục là cầu nối tình yêu cho hai con người cách nhau nửa vòng trái đất. Châu và Mỹ gọi điện cho nhau khoảng từ 104 đến 156 lần mỗi năm. Thậm chí, ước tính, thời điểm đó chi phí điện thoại bỏ ra có thể giúp Mỹ mua được cả nhà và xe hơi. Thế nhưng, chị vẫn quyết định ở nhà thuê và đi lại bằng xe buýt để được nghe giọng nói của người yêu hai ngày một lần.


    Từng tìm đến cái chết…



    Không thể đưa người yêu sang Canada định cư cùng mình, Mỹ quyết định bỏ hết mọi thứ tại đây, trở về Việt Nam sống cùng Châu. Nhưng Châu phản đối việc đó vì sợ tình yêu đồng giới của mình bị gia đình và xã hội ngăn cản.




    Món quà Mỹ tặng Châu trong lễ Valentine 1986

    Năm 2006, sau khi đã bàn bạc kỹ lưỡng với Mỹ, Châu quyết định cho mẹ biết “cuộc tình 23 tuổi” của mình. Người mẹ của Châu không chỉ giận giữ mà còn hoảng sợ, tuyệt vọng, chửi rủa rằng, cả hai là những người thần kinh, đồi bại, vô đạo đức. Dù cho Châu hết lần này đến lần khác khóc lóc, cầu xin sự tha thứ nhưng mẹ cô vẫn kiến quyết không chấp nhận. Bà luôn nghĩ, bản thân đang bị tra tấn đến chết dần chết mòn vì sự đồi bại của cô con gái.


    Mẹ Châu đã không nhận ra rằng, chính việc cố chấp phản đối chuyện tình cảm của chúng tôi đang hành hạ cả bà lẫn Châu. Em đã rất đau lòng mỗi khi phải chứng kiến mẹ mình khóc… Mỗi khi tôi gọi điện về nói chuyện với Châu, mẹ em lại khó chịu ra mặt. Bà đóng sầm cửa, đập đồ ầm ĩ, kéo lê các vật dụng trong nhà khiến Châu bị tra tấn tinh thần”, Mỹ viết.
    Sự giày vò của mẹ khiến Tuệ Châu rơi vào trầm cảm nặng và có ý định tự sát. Không thể chờ đợi thêm, Kim Mỹ ngay lập tức quay về Việt Nam gặp Châu mặc cho hậu quả nặng nề có thể xảy đến.


    Cả hai gặp nhau vào đúng dịp Giáng sinh 2008 tại khách sạn. Cuộc trùng phùng sau hơn 20 năm xa cách ngập tràn trong nước mắt, nước mắt của niềm hạnh phúc pha lẫn sự đau khổ và nhớ nhung.


    Bất ngờ, mẹ Châu muốn Kim Mỹ về nhà gặp bà. Những tưởng tình yêu đầy trắc trở này đã được mẹ Châu chấp thuận vậy mà, bà lại yêu cầu không được phép cho ai biết và tiếp tục lạnh nhạt với Mỹ. Hai lần tiếp theo, Mỹ trở về Việt Nam gặp Châu, thái độ của bà vẫn giữ nguyên như vậy.




    Nhẫn cưới của Châu và Mỹ

    Không thể chịu đựng thêm nữa sự ghẻ lạnh của mẹ, Châu lại có ý định tự tử. Nhưng sau đó, cô đã bình tĩnh trở lại, nói với mẹ rằng: “Má, nếu việc con ở trong nhà này vẫn còn khiến má buồn bực và nhục nhã, ảnh hưởng đến sức khỏe của má, nếu má muốn con ra khỏi nhà để bớt tức giận và thấy thanh thản hơn, thì con sẽ chấp nhận ra khỏi nhà. Còn không, má chỉ cần tha thứ cho con, chấp nhận con và đừng đối xử với con như vậy nữa, vì con sắp không thể chịu đựng nổi nữa rồi”.

    Cuộc nói chuyện thẳng thắn giúp không khí gia đình nhẹ nhàng hơn. Đến năm 2012, mẹ Châu qua đời . Về phía gia đình Mỹ, khi biết sự thật, mọi người đều ủng hộ và chúc phúc cho cặp đôi. Cả hai đã sẵn sàng cho một đám cưới cổ tích và cuộc sống trọn đời bên nhau.


    Tình yêu của tôi và Mỹ âm thầm lớn dần cho tới khi tôi nhận ra mình sẽ giữ tình yêu này cả khi đi qua cái chết… Tôi đã chờ quá lâu để bước ra ánh sáng vì bổn phận với gia đình giữ chân tôi lại. Cuộc đời của tôi chỉ toàn là đau khổ và buồn bã, quyết định công khai đã mang tới nghị lực và tự hào cho tôi”, Châu viết.


    Xa nhau hai bờ đại dương trong hơn ba thập kỷ, Kim Mỹ và Tuệ Châu vẫn giữ trọn tình yêu của mình. Sau những đau khổ tột cùng, họ đã chính thức được ở bên nhau. Ngày 20/2/2016 có lẽ là dấu mốc quan trọng của cuộc tình éo le ấy khi cả hai nắm tay nhau sang Canada bắt đầu cuộc sống mới. Nhìn lại, hơn 3 thập kỷ đầy đớn đau và nước mắt của Châu và Mỹ mới chỉ là chặng đường đầu tiên trong cả cuộc tình của họ.

    Theo Hạ Nhiên (danviet.vn)

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •