
Gửi bởi
noiamanhkhongten
Chào các anh chị trong diễn đàn, chuyện là tối qua em và nhóm bạn cùng trường đi nhậu ở 1 quán gần trường, quán không còn khách nào ngoài bọn em cả, ở quán có 1 người đàn ông trung niên gầy gò hốc hác nhìn rất giống người bị nhiễm hiv, ông đấy tự nhiên bắt chuyện bọn em và cuối cùng ra về đến gần đứng cạnh em mời rượu cả nhóm, đến lúc bắt tay em cũng không nghĩ gì nhưng lúc về em lại thấy 1 vết chấm đỏ như bị kim đâm, liệu có phải em đã bị người đó đâm kim không ạ :( nhỡ người ta kẹp kim tiêm vào tay rồi bắt tay đâm mình thì...
Từ 1 năm trước em bị đạp phải kim tiêm và rất may là không bị lây nhiễm hiv. Từ đó đến bây giờ thực sự em đã rất rất bị ám ảnh bởi căn bệnh HIV. Không dấu gì anh chị, em là 1 học viên cảnh sát nên rất sợ hiv, các anh chị biết rồi đấy ạ, trong nghành CA mà bị nhiễm hiv, viêm gan B đồng nghĩa với việc ra khỏi nghành, nhiều đêm em mất ngủ suy nghĩ nếu thực sự mình bị nhiễm thì sẽ ra sao, bao nhiêu kỳ vọng của gia đình, bố mẹ đặt vào em nếu bị nhiễm chắc em không sống nổi quá...
Chắc cũng bởi 1 lẽ như thế mà bây giờ hình như em đã mắc bệnh thần kinh thì phải, chỉ cần ra khỏi đường em rất ngại tiếp xúc với người khác nhất là lúc người lạ vô tình chạm phải mình em lại nghĩ người ta dùng kim tiêm đâm em, đi xe máy ngoài đường cũng thế, đang đi em cứ thấp thỏm lo âu mãi không thôi cứ sợ 1 ai đó phi xe thật nhanh qua và đâm kim tiêm vào em, ngồi ăn ở quán, đến atm, ngồi ghế taxi- xe ôm em lại phải nhìn thật kỹ xem có kim tiêm hay không, thực sự rất mệt mỏi anh chị à. Ra ngoài đường chỉ cần thấy người nào k đội mũ bảo hiểm phi thật nhanh xe ngang qua em là em lại lo lắng, thấp thỏm chờ đợi đến tháng sẽ đi xn hiv. Mệt mỏi lắm, thực sự sống thế này mệt mỏi lắm anh chị ạ, em phải làm sao để trởi lại cuộc sống như bình thường đây :(