đôi lúc trong cuộc sống đầy bon chen này mình cảm thấy mình là ng khổ sở nhưng rồi những lúc này đây mình mới nhận ra rằng mình đang quá hạnh phúc....
nhìn hoàn cảnh của bé mà rớt nước mắt. mình k đủ mạnh mẽ để nén giọt nước mắt ấy đi nhưng mình k xấu hổ vì cái khiến mình khóc k có gì đáng để xấu hổ.
chẳng biết nói gì hơn, mình thiết tha cầu khẩn cho bé và bà ngoại bé luôn mạnh khỏe và vượt qua đc những khó khăn này. mong sao gia đình bé gặp đc những mạnh thường quân, những tấm lòng vàng giúp cho hoàn cảnh của bé, giúp bé đạt đc cái ước mơ nhỏ nhoi trong sáng của bé !
xin lỗi bé vì chú bất lực chỉ có thể giúp bé bằng những lời cầu nguyện ! :((