Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 21 đến 27 của 27

Chủ đề: 21/12/2016 vết thương đời tôi

  1. #21
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    23-12-2016
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    HCM
    Bài viết
    19
    Cảm ơn
    6
    Được cảm ơn 3 lần trong 1 bài viết.
    Còn mình thì vừa biết vào ngày 26.12.2016 này, ngay bây giờ đây là đúng 24h nhưng mình chưa có khóc được, mình sống xa gia đình ở một mình, anh chị mình có gia đình hết ba thì đã mất còn mẹ già, công việc đặc thù chiếm thời gian nhiều nên không đi chơi và cũng không có bạn bè,khi nhận kết quả dương tính máu trong người chạy rần rần còn đầu óc thì choáng váng nhìn tối thui, trong đầu cứ hỏi vì sao lại như vậy, rồi bây giờ biết phải làm sao đây, đến ngay thời điểm bây giờ mình rất muốn khóc nhưng sao lại không thể khóc được, nếu bây giờ chỉ cần một mồi lửa trách móc hoặc động viên của chị gái thì có thể bao nhiêu chất chưa trong lòng mới được tuôn trào ... viết đến đây thì nước mắt đã rơi thật sự chỉ biết mở nhạc thật to để phòng bên cạnh không nghe thấy, mình có nhiều dự định lắm cố gắng làm việc để thực hiện những mơ ước ấy, người ta nói hy vọng càng thì thất vọng càng nhiều, tất cả mọi thứ đóng lại trước mắt, mình không còn cười được nữa, lên công ty cũng không dám nhìn người đó. Để tốt cho người khác thì có lẽ mình không nên có một thứ cảm giác nào với họ hết. Mấy năm trước cảm giác tuyệt vọng khi biết mình là đông tính, còn bây giờ đây là H .... Lòng mình bây giờ nặng trĩu và lộn xộn không biết chịu đựng trong bao lâu, cuộc sống bây giờ của mình không có nhiều sự ràng buột nên cũng là một lợi thế để không ai biết hoặc để buông xuôi.

  2. #22
    Thành viên năng động nhiệt tình.
    Ngày tham gia
    11-02-2016
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    ở trển xuống
    Bài viết
    2,847
    Cảm ơn
    61
    Được cảm ơn: 487 lần
    Trích dẫn Gửi bởi kiento Xem bài viết
    Còn mình thì vừa biết vào ngày 26.12.2016 này, ngay bây giờ đây là đúng 24h nhưng mình chưa có khóc được, mình sống xa gia đình ở một mình, anh chị mình có gia đình hết ba thì đã mất còn mẹ già, công việc đặc thù chiếm thời gian nhiều nên không đi chơi và cũng không có bạn bè,khi nhận kết quả dương tính máu trong người chạy rần rần còn đầu óc thì choáng váng nhìn tối thui, trong đầu cứ hỏi vì sao lại như vậy, rồi bây giờ biết phải làm sao đây, đến ngay thời điểm bây giờ mình rất muốn khóc nhưng sao lại không thể khóc được, nếu bây giờ chỉ cần một mồi lửa trách móc hoặc động viên của chị gái thì có thể bao nhiêu chất chưa trong lòng mới được tuôn trào ... viết đến đây thì nước mắt đã rơi thật sự chỉ biết mở nhạc thật to để phòng bên cạnh không nghe thấy, mình có nhiều dự định lắm cố gắng làm việc để thực hiện những mơ ước ấy, người ta nói hy vọng càng thì thất vọng càng nhiều, tất cả mọi thứ đóng lại trước mắt, mình không còn cười được nữa, lên công ty cũng không dám nhìn người đó. Để tốt cho người khác thì có lẽ mình không nên có một thứ cảm giác nào với họ hết. Mấy năm trước cảm giác tuyệt vọng khi biết mình là đông tính, còn bây giờ đây là H .... Lòng mình bây giờ nặng trĩu và lộn xộn không biết chịu đựng trong bao lâu, cuộc sống bây giờ của mình không có nhiều sự ràng buột nên cũng là một lợi thế để không ai biết hoặc để buông xuôi.
    mạnh mẽ lên nào người anh em, đừng quỵ ngã, hãy chứng minh mình vẫn là người có ích, và nanưg động, bao nhiu người làm được dù họ đau khổ hơn, hòn cnảh khó khưn hơn tại sao mình ko làm được?, hãy lật 1 trang mới cho mình, hãy chia sẻ, học hỏi nhìu hơn để đem niềm vui cho người khcs, hạnh phúc đơn giản lắm, như tôi những lúc đau khổ tuyệt vọng, nhận đc đt nhờ tư vấn là tôi lại say sưa tư vấn, khi thấy thành viên an tâm vui vẻ thì tôi lại thấy mình hạnh phúc, tôi cũng xa nhà 7 năm rồi, 1 mình nơi đất khách, làm đủ nghề mưu sinh, 1 mình chăm sóc bảnthân , nhưng tôi vẫn cố dnàh thời gian tìm hỉu thêm kiến thức mọi nơi có thể để giúp người khcs, bạn sẽ làm đựoc hơn thế, mạnh mẽ lên nào

  3. #23
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    01-12-2016
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    An giang
    Bài viết
    40
    Cảm ơn
    26
    Được cảm ơn: 0 lần
    Đọc những lời tâm sự của các bạn, không cầm được nước mắt. Cố lên cho đến cuối con đường.

  4. #24
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    06-01-2017
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Vũng tàu
    Bài viết
    8
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    :) . Vui lên nhé . Ngày phát hiện của em cũng không cách xa anh lắm . 10/12/2016 !
    Cứ điều trị thật tốt . Mong là sang năm sẽ có thuốc trị :) . Hãy cứ mong nó sẽ xuất hiện nha . Vì giờ H cũng k quá dẫn đến chết mà :) . Có người vấn sống lâu , sống tôt

  5. #25
    Thành viên giới hạn
    Ngày tham gia
    26-11-2014
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    HCMC
    Bài viết
    158
    Cảm ơn
    48
    Được cảm ơn: 140 lần
    Trích dẫn Gửi bởi godblameme Xem bài viết
    Xin chào mọi người, mình là thành viên mới, 24 tuổi nhân viên vp, là một gay chuẩn man body,có thể nói là khôi ngô và hiền, mình đã phát hiện H(+) vào sáng 21/12/2016 do tình cờ khám khối u, chưa bao giờ mình đau đến thế, không phải đau vì bản thân mình bị bệnh mà là do nhìn gương mặt mẹ mình lo lắng khi đợi kết quả xét nghiệm máu, mẹ cứ hỏi"sao con lấy máu trước mà người ta đi hết rồi mà vẫn chưa xong?", lúc đó trong đầu mình đã biết được điều gì sẽ đến . . . Cuối cùng bác sĩ cũng mở cửa và gặp riêng mình tại gốc cầu thang định mệnh! Mình đã chạy vào toilet và khóc nấc không thành tiếng, hình ảnh mẹ mình tần tảo cứ hiện ra đập vào đầu mình, đứa con hư hỏng vì chỉ trót tin vào cái "tình yêu hoa gió". Mình tự hỏi vì sao người hiền, hay dốc lòng vì người khác thì lại gặp quả báo đau đớn đến thế. . . . Ấy vậy mà tôi phải buồn cười cho số phận! Mình chỉ có 24 tiếng để khóc và còn lại là chấp nhận. Mình cũng chẳng suy nghĩ đến cái chết cũng chẳng muốn trả thù đời - trống rỗng. Tương lai là cái gì đớ xa vời vợi . . . Chẳng biết chia sẻ cùng ai . . .cô đơn cũng có lỗi . . .
    Ừ! Đó là cảm giác của hầu hết những người vừa phát hiện mình có "dòng máu quý xờ tộc" - Một tâm trạng trống rỗng đến không diễn tả được, bệnh nhân B20 ai cũng trải qua cảm xúc này ít nhất một lần, có khi còn nhiều hơn ấy chứ.

    Nhưng bạn ạ, dù chuyện gì có đến thì thời gian vẫn chảy, mặt trời vẫn mọc, mặt trăng vẫn lên, tiếng chim vẫn hót vào mỗi bình minh... Tất cả mọi thứ sẽ chẳng có gì thay đổi và bạn cũng phải vậy.

    HIV là hết ư?! HIV là không có tương lai ư?!... Có, có chứ, tương lai của bạn vẫn nằm trong tay bạn... Ngày nay thuốc kháng Virus vẫn đang làm tốt nhiệm vụ của nó. Bạn sẽ nhanh chóng khỏe hơn. Chỉ là mỗi ngày phải dzành ra vài giây để uống thuốc truoc khi ngủ thôi mà, đâu có gì to tát phải không nào?!

    Cái gì đã lỡ rồi thì không sửa chữa được, hãy hướng đến tương lai của mình và loại bỏ ý nghĩ mình không sống lâu được pla pla pla, quan niệm đó quá lỗi thời. Sự sợ hãi và lo lắng chỉ làm bạn trở nên tệ hại hơn mà thôi. Yên tâm điều trị đi bạn sẽ không bị thất vọng hơn nữa đâu ;)

    Chúc ban khỏe và thành công

  6. #26
    Thành Viên Chính Thức Cuocdoitrongmattoi's Avatar
    Ngày tham gia
    24-01-2017
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    HCM
    Bài viết
    295
    Cảm ơn
    31
    Được cảm ơn: 44 lần
    Em đừng nghĩ tới nó hay bới móc nguyên nhân từ đâu nữa, chỉ nhìn phía trước, bước đi thôi. Bên cạnh có gia đình, những người yêu thương em, và thuốc. Uống thuốc, sống tích cực và lạc quan, tìm tới những điều làm em thoải mái, và bình tâm lại nhé!!!

  7. #27
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    26-10-2016
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bến tre
    Bài viết
    74
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn: 9 lần
    Trích dẫn Gửi bởi kiento Xem bài viết
    Còn mình thì vừa biết vào ngày 26.12.2016 này, ngay bây giờ đây là đúng 24h nhưng mình chưa có khóc được, mình sống xa gia đình ở một mình, anh chị mình có gia đình hết ba thì đã mất còn mẹ già, công việc đặc thù chiếm thời gian nhiều nên không đi chơi và cũng không có bạn bè,khi nhận kết quả dương tính máu trong người chạy rần rần còn đầu óc thì choáng váng nhìn tối thui, trong đầu cứ hỏi vì sao lại như vậy, rồi bây giờ biết phải làm sao đây, đến ngay thời điểm bây giờ mình rất muốn khóc nhưng sao lại không thể khóc được, nếu bây giờ chỉ cần một mồi lửa trách móc hoặc động viên của chị gái thì có thể bao nhiêu chất chưa trong lòng mới được tuôn trào ... viết đến đây thì nước mắt đã rơi thật sự chỉ biết mở nhạc thật to để phòng bên cạnh không nghe thấy, mình có nhiều dự định lắm cố gắng làm việc để thực hiện những mơ ước ấy, người ta nói hy vọng càng thì thất vọng càng nhiều, tất cả mọi thứ đóng lại trước mắt, mình không còn cười được nữa, lên công ty cũng không dám nhìn người đó. Để tốt cho người khác thì có lẽ mình không nên có một thứ cảm giác nào với họ hết. Mấy năm trước cảm giác tuyệt vọng khi biết mình là đông tính, còn bây giờ đây là H .... Lòng mình bây giờ nặng trĩu và lộn xộn không biết chịu đựng trong bao lâu, cuộc sống bây giờ của mình không có nhiều sự ràng buột nên cũng là một lợi thế để không ai biết hoặc để buông xuôi.
    Cố lên nha bạn. Đừng bi quan. Hãy động viên nhau nhé

Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •