Để sống được lâu cũng tùy từng người, nếu một người đồng nhiễm nhiều bệnh cũng sẽ sống ít hơn. Còn thường khi tuân thủ điều trị tốt và sống lành mạnh thì bệnh sẽ giữ mãi ở giai đoạn 1, chỉ những người sống không giữ gìn (như vẫn dùng ma túy, quan hệ tình dục bừa bãi dẫn tới bội nhiễm...) mới bị kháng thuốc.
Ai nói bạn chỉ sống tối đa dc 10-20 năm? Nếu bạn uống thuốc đúng giờ thì thời gian tối thiểu là ... 50 năm đấy bạn , nghĩa là 24+50=74 mới ngủm dc , còn cái bạn nói là đối với những người đồng nhiễm viêm gan A B C , giang mai .... hay là biết có bệnh lại tiếp tục quan hệ ko BCS làm nhiễm chủng H khác , cộng với tinh thần chán đời thì kể cả người thường cũng ngủm sớm chứ đừng nói có H .Arv hiện tại là ít tác dụng phụ lắm rồi , ngày xưa người ta uống 10v thuốc 1 ngày lận , cái gan muốn banh luôn , hiện bây giờ arv nó ảnh hưởng nội tạng ngang uống rượu bia , do vậy bạn chỉ cần kiêng bỏ hết rượu bia , uống nhiều nước mát cho gan nó thải độc hàng ngày là ok thôi
Vả lại căn bệnh này cũng đã gần 40 năm rồi , kết thúc dc rồi để còn chuyển qua bệnh mới nữa chứ , trong 10 năm tới sẽ chữa dc trước khi virus kháng arv nếu có đi nữa , hãy giữ vững tinh thần đi bạn
Lần sửa cuối bởi Nghiep_Chuong, ngày 30-01-2017 lúc 00:37.
Đó cũng chỉ là lý thuyết thôi a, nếu tốt vậy sao hàng năm vẫn có người chết vì H đều đều, không lẽ họ đều sống sa đọa, vậy a biết ai uống một loại ARV hơn 20 năm có thể giới thiệu làm nhân chứng để em vũng tin đi, không kể cái chị gì nhiễm từ năm 1990 nha, vì chị đó được uống ARV từ năm 2009 đến nay chưa được 20 năm và cũng chưa biết chắc chị ấy có đổi thuốc lần nào không hơn nữa em nghe nói chị đó có dùng wondercap để duy trì bên cạnh ARV rất đắc tiền em không theo được, a chỉ giới thiệu ai dùng 1 loại ARV trong 20 năm thôi.
Có vẻ bạn lo quá xa. Đâu có ai giỏi mà biết trước được tương lai? Việc của người có HIV bây giờ cần lo là chăm chút sức khoẻ, lo sống lành mạnh, lo tuân thủ điều trị... còn sống được đến đâu thì số trời đã định rồi, khi đã đến số bạn muốn cưỡng lại chắc cũng không được. Hãy biết trân trọng thời gian khi mình còn khoẻ, sống như vậy sẽ thấy cuộc đời nhiều ý nghĩa hơn.
Vậy thì ko có cách gì để chứng minh được , 1 con người được sinh ra và tồn tại trong vũ trụ này rồi hoại diệt cũng chỉ trong khoảnh khắc , nói là 100 năm chứ nó chỉ như 1s thôi , bạn chấp vào cuộc sống quá làm gì ? Mắc bệnh nghĩa là ta đã tạo 1 duyên xấu trong quá khứ , giờ đến lúc phải trả nợ thôi , sống vui vẻ đi
Cho dù là chỉ sống đuợc 1ngày thì cũng chẳng có gì phải sợ vì lo sợ chỉ hại thân chứ không giúp ich gì cho bản thân mình
Bạn có vẻ sợ chết nhỉ.nhưg trc sau ai cũng phải chết. Qtrong là bạn phải vui vẻ sốg dù ngày mai có phải chết.dù cs có bế tắc sao mh k chọn cho mh niềm vui.bạn muốn bằg chứng đúg k?người nhiễm h đầu tiên ở vn vào năm 1990 còn chưa chết kìa.mà lúc nhiễm ng ý 30 tuổi. Bâyh ng ấy vẫn sốg tức là ng ấy đã sốg vs h 28 năm r. Chết cũng đc r.mà sao ngta vẫn khỏe mạnh.bạn k nên tiêu cực và lo sợ quá. Cái gì cũng có kết cục của nó. Tin mình đi. M.ng vẫn khỏe thì mh cũg vẫn sẽ khỏe.
Một con số thực tế nào đó không thể áp dụng cho tất cả mọi người, đó chỉ là một con số điển hình mà đã có người đạt được nó, có thể còn có người khác đạt cao hơn, điều đó tuỳ thuộc mỗi người như nghị lực, cách chăm sóc mình... mà Truong Xuan đã chia sẻ ở trên. Thực ra nếu bạn biết trân trọng thời gian, biết xác định cuộc sống có ích cho bản thân, cho gia đình và cho xã hội thì bạn sẽ không quan tâm tới điều đó.
Bạn ơi, cứ ngồi lo lắng xem mình sống đc bao lâu thì có ích gì đâu. Có những người ko bị H mà hnay còn sống, mai đã mất rồi. Quan trọng là tinh thần và thái độ sống của mình thôi bạn ah. Sống như nào để khi mình chết sẽ ko có gì phải hối tiếc. Cứ vô tư mà cười đi!! :)))
Dù em không tin uống ARV có thể kéo dài hơn điều em nghĩ thì em cũng chưa chứng minh ai uống thuốc đều đặn và tuân thủ thì có kết thúc 10 năm. Mình không có niềm hy họng cũng đừng dập tắt niềm hy vọng của người bệnh khác vì như vậy là thiếu cơ sở và không tử tế. Tốt nhất mong admin khoá đề tài này.
Em cố gắng lên, hãy an uống nghỉ ngơi, và uống thuốc đúng giờ. Đừng tuyệt vọng. Hãy tìm cho mình 1 thú vui lành mạnh nào đó, vừa cải thiện sức khỏe, vừa giúp mình lạc quan hơn. Đừng để buồn bã kéo mình lại.
LÀ phúc không là họa, là họa không tránh khỏi, hạnh phúc và thành công sẽ ko đến với người không tin và tìm kiếm nó, nuôi dưỡng và vun trồng nó, ó lf điều tát yếu
Bệnh thì chữa chứ gì đâu, hãy sống để chết 1 lần. Cái gì cũng có cái giá của nó hết mà. Hồi lúc mới bị cứ tưởng mình sắp chết ko. Riết rồi thấy bình thường. Hạn chế uống rượu bia lại rồi uống nước nhiều hơn.
Bệnh tật không ai lựa chọn cho mình được bạn à. Mình cũng 24t . Nếu là bạn mình sẽ vui vì phát hiện ra sớm như thế chứ không phải trễ như mình .
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)