Anh! Có lẽ trong từ điển của em ko thể có sự tồn tại của a?Đôi lúc e thầm ước sao cho a xuất hiện trước mặt e để e có thể dc mềm yếu và gục ngã?E- cũng là phụ nữ , e cũng muốn mình được yêu thương và chiều chuộng, ngoài kia cs hối hả e cũng thầm mong khi đêm về có một bờ vai ôm lấy em để e có thể khóc thỏa thích khi e bị uất ức và mệt mỏi, e cũng muốn dc nũng nịu và yếu đuối trước mặt a, để a lau nước mắt cho e và nói ko sao đâu có a ở đây rồi! Ngày qua ngày e vẫn phẢi mạnh mẽ, phải kiên cường để tồn tại nhưng chẳng có ai hiểu dc e mệt mỏi đến thế nào và có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào? Nếu a cũng như e thì sao chúng ta vẫn chưa thể gặp nhau nhỉ? Có lẽ chúng ta còn chưa đủ nhân duyên anh ạ, thôi lại tự khóc, tự lau , tự đau , tự chịu vậy, mong sớm ngày có thể gặp anh!!!



Trả lời kèm Trích dẫn