Quay đầu lại luôn luôn là bờ!
Bản thân chúng ta bị bệnh, ko sống có ích cho xã hội thì chí ít, chúng ta cũng sống vì người thân, vì gia đình. Lầm lỗi rồi nhưng biết cái sai ấy mà tránh, sống đúng với phần "người" thì biết đâu được, một ngày nào đó hạnh phúc trọn vẹn sẽ đến với ta. Ai cũng có quyền mong ước, những ước mơ ấy ko tốn tiền và chẳng có tội gì cả. Đúng, các bạn mong muốn có 1 nửa kia cùng cảnh ngộ để chia sẻ, để yêu thương.. Điều đó ko sai, nhưng dù sao đó cũng chỉ là mong muốn. Mà trong giới gay thì cái gọi là chân thành chỉ có trong 1/1000 hoặc ít hơn nữa. Có chăng chỉ là dục vọng ko dè dặt tâm lý khi ân ái với nhau mà thôi. Ko thể khẳng định chỉ có những người cùng cảnh ngộ mới ở với nhau đến cuối cùng trong tgt3 này đc. Nhưng mình có thể khẳng định 100%, một nửa kia nếu biết mình bị bệnh mà vẫn chấp nhận bênh cạnh ta đến cuối cùng thì đó mới là tình cảm chân thành thật sự. Vì thế, thay vì tìm kiếm mãi, thì tại sao chúng ta không sống tích cực, tìm niềm vui giản đơn thôi làm hạnh phúc. Có 1 câu mà mình đc 1 nghe từ 1 vị sư "sống theo đạo trời, đời sẽ bình an". Tới lúc xảy ra chuyện, mình mới nghĩ nó hoàn toàn đúng. Sống trên đời này phúc họa khó lường, chỉ có cách sống mới làm giảm đi cái họa ấy mà thôi.
Chúc các bạn vui khỏe!