Trang 2 của 6 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 21 đến 40 của 119

Chủ đề: Một đoạn đường ngỡ rất lâu...

  1. #21
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    14-02-2017
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    Kiengiang
    Bài viết
    164
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 12 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Nhanqua Xem bài viết
    Còn yêu được không, một cuộc đời khác. Nhiều lo toan, trăn trở...đã qua rồi tuổi mộng ngày xanh, một cuộc đời rất khác...rất khác...
    Bạn ơi sinh năm mấy.... mình cũng từng giống bạn.... nhưng h mình đã ổn vẫn sống tốt, cố lên nhé mọi thứ sẽ quen dần thôi!

  2. Những thành viên đã cảm ơn Bienxanhkg cho bài viết này:

    Nhanqua (21-02-2020)

  3. #22
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Câu nói đó cứ nghèn nghẹn nơi cổ: “mẹ con bệnh rồi”. Nhưng so với việc nếu nhỡ mai để mẹ phát hiện từ người khác, thì thà rằng tự bản thân mình nói. Chỉ vỏn vẹn vài câu:” uh, còn sống với mẹ là được, 5 năm 10 năm nữa mẹ đi, con đi theo mẹ cũng được”. Tôi đã tự chôn mình thời gian quá dài, tròn 01 năm qua, với nhiều cái cớ và lý do khác nhau. Để rồi nhận ra rằng, bản thân đi quá xa và ngày càng tệ hơn... rất thiếu tự tin và ngại ngần giao tiếp với bất cứ ai. Cứ như cuộc sống chỉ cần 01 mình 01 gốc là cảm giác an toàn nhất. Nhưng làm sao? Ngày mai vẫn phải mở mắt ra, vẫn phải cố gắng để tìm lại mình từ những thất bại, ê chề và tệ hại của bản thân. Để giá trị mình không hao mòn đi nữa. Năm ấy có người bảo rằng, tôi có đôi mắt mơ, rất mơ màng ít ra là trong giây phút nào đó. Nhưng giờ đây tôi đang sống cuộc đời mơ hồ hơn cả đôi mắt ấy...

  4. #23
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    14-02-2017
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    Kiengiang
    Bài viết
    164
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 12 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Nhanqua Xem bài viết
    Còn yêu được không, một cuộc đời khác. Nhiều lo toan, trăn trở...đã qua rồi tuổi mộng ngày xanh, một cuộc đời rất khác...rất khác...
    Còn chứ bạn, bị h chỉ là chúng ta bắt đầu cuộc sống mới, chứ đâu phải mất tất cả... cố gắng lên mọi điều tốt đẹp sẽ đến thôi.

  5. #24
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Say, không phải say bia say rượu. Say vì thuốc, một cảm giác lâng lâng, không cồn vẫn say...cái cảm giác chả êm đẹp chút nào...

    Bước qua bóng tối tìm đường đi mới...

  6. #25
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Người người nhà nhà một câu chuyện dịch - không buôn bán được...

    Mình cũng câu chuyện, xin việc chưa được... mà lâu lâu rồi không nghe thông tin gì mới về H nữa hết, để ngóng trông hy vọng nhiều hơn...

  7. #26
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Hãy tử tế khi còn có thể.

    Một cuộc đời dù dài hay ngắn, vẫn mong là trọn vẹn. Nhiều tiếng cười, ngập tràn hạnh phúc, và nước mắt đong đầy cho những cảm xúc thăng hoa vui sướng... không ai cầu mong đau khổ, khó khăn...nhưng con đường nào trãi đầy hoa đỏ, con đường nào mà chẳng nhấp nhô, quanh co khúc khỉu. Việc cần làm là hướng tới, vượt qua...đích đến là ở kia.

    Ngày hôm ấy tôi bảo, tự tôi còn cảm thấy tự ti và kỳ thị chính mình. Bạn nói rằng ngay cả bản thân mình còn vậy, trách hờn ai có cái nhìn không tốt về mình. Có những lúc thấy bản thân cực kỳ mạnh mẽ, nhưng giá mà nó kéo dài được lâu hơn.
    Cứ mỗi lần cố gắng bước đi, thì hầu như mọi cánh cửa cứ đóng sầm lại. Chẳng vui vẻ gì đâu. Đã từng có rất nhiều bạn cùng cười vui...

  8. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    sadlove (28-04-2020)

  9. #27
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tối nay trời rất mát, trái hẳn với cái nắng gay gắt của ngày. Chợt những hình ảnh ngày đó cứ lần lượt ùa về. Cả những khoảnh khắc đẹp, và những điều không muốn nhớ.

    Có những lúc bản thân thương cảm cho những phận người trót mang điều bất hạnh, đau khổ không mong muốn. Người mẹ tảo tần dắt theo đứa con trai tuổi lớn, được bác sĩ hướng dẫn qua nơi khác để chuẩn đoán tốt hơn, vì có những dấu hiệu nghi ngờ... trong dạ, tôi thầm thương cảm... còn trẻ quá. Mong là không phải như những gì tôi nghĩ...

    Thời điểm bản thân sụt cân trầm trọng mà hình như tự bản thân không nhìn ra được. Cho đến khi đồng nghiệp, bạn bè lên tiếng... chỉ là đùa thôi... si ...da...hả mạy... tôi cũng hùa theo, ừ giai đoạn cuối rồi. Có lẽ sau câu nói đó, tự bản thân tôi cũng không nghĩ rằng... câu nói ấy vận đúng vào người. Tôi vinh dự được liệt kê vào hàng ngũ những con người mang dòng máu quý tộc, cho không ai dám nhận, vì quá cao quý... cao quý hơn cả nhóm máu cao thượng của bản thân mình đang có. Lúc đó, tôi cười, chẳng biết có méo mó hay không...nhưng thật sự tôi cười, chỉ xém chút thôi là bặc ra thành tiếng... tôi tự hỏi, chắc đâu đó cũng có người đang thương cảm cho mình, như chính mình đã từng... những biến cố trong đời, một là quật ngã mình luôn, hai là cho mình động lực mới, cố gắng hơn, sống trọn vẹn hơn...

    Mọi việc khá yên ổn, chỉ là những giấc mơ không mời gọi, những đêm thức trắng không cần thiết, những cơn say nhè nhẹ dù chẳng có vị men...những người bạn cùng cảnh, cùng chia sẽ, cùng động viên, và cũng lần lượt im lặng... có lẽ khi đã đủ mạnh mẽ, thì chẳng ai còn cần ai bên cạnh. Mà nôm na, tôi hay gọi là Nhạt.

    Ngoài kia đang oằn mình vì dịch bệnh, hơn hết là sự tính toán trục lợi cá nhân, hay sự ích kỷ bản thân, và kì thị xã hội... đời người ngắn dài có lẽ đều đã có định số, hãy thương yêu khi còn có thể...cầu mong mọi việc an yên!

    Viết cho đêm đen, với những mong lung cuộc đời...

  10. #28
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Giá mà không mang cái dòng máu quý tộc này, có lẽ ngã ra sao cũng dễ dàng bắt đầu lại... những hạn chế công việc, những rào cản...

  11. #29
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Chiều nay, mẹ buộc miệng bảo cầu sao cho dịch nhanh qua, và có thuốc trị dứt bệnh con...câu nói của sự lo lắng, bất an, quan tâm, cũng là trách móc... ước muốn của biết bao người cùng cảnh. Lẳng lặng quay lưng bước đi, không nói, không nhìn... niềm tự hào của mẹ có lẽ đã chôn vùi ngay từ khi mình nói... cái cam kết không bí mật nào được giữ...giá mà không giữ lời cam kết...

  12. #30
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Sáng sớm mở mắt ra, đọc tin HVTN 702 dừng thí nghiệm vì không tác dụng... lại một hy vọng vụt tắt...

  13. #31
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Buồn.

    Ngày mai là ngày sẽ ra sao?

    Có những ngày ngay cả một người để nói chuyện cũng là xa xỉ...tối nay gió rất dịu, rất mát...

  14. #32
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    11-10-2018
    Giới tính
    Nam
    Bài viết
    38
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    mình 1 năm rưỡi rồi trioday ăn sinh hoạt bt ngủ k sâu đi bộ quá trời mà mình teo cơ hết đây đùi teo mặt hốc hác hết, mà kệ sống đến đâu thì sống niệm phật trả xong nghiệp thì ra đi chả phải thuốc gì nữa. 26t chả tha thiết hơn thua gì cả

  15. #33
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Trích dẫn Gửi bởi King94 Xem bài viết
    mình 1 năm rưỡi rồi trioday ăn sinh hoạt bt ngủ k sâu đi bộ quá trời mà mình teo cơ hết đây đùi teo mặt hốc hác hết, mà kệ sống đến đâu thì sống niệm phật trả xong nghiệp thì ra đi chả phải thuốc gì nữa. 26t chả tha thiết hơn thua gì cả
    Còn sống còn thấy được mặt trời, còn có cơ hội làm những điều mình muốn, tạo ra những khoảnh khắc đẹp, ý nghĩa. Cứ nghĩ vậy mà cố gắng. Thuốc men đều đặn, đừng từ bỏ. Rất lâu rồi không còn chăm chú nhìn mình trong gương nữa, cứ bơ đi mà sống.

  16. #34
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Mỗi người đều có cho mình bóng tối, người bước ra, kẻ ngại ngần. Cũng chỉ là những câu chuyện đã cũ của hơn 01 năm qua...nhưng chẳng thể nào bỏ được.

    Từ ngày hôm đó, những cảm giác yêu thương nó trở nên không cần thiết, ngại ngùng, và là vết hằn trong cuộc đời. Vốn dĩ chỉ muốn chia sẽ những cảm giác chơi vơi, những điều thầm kín, bí mật mà chỉ người cùng cảnh có thể hiểu nhau. Không phải là những lời mời chào, gắn bó... nhưng hầu như qua cơn khủng hoảng, rồi ai cũng dần thấy cô đơn, và muốn tìm những nơi cùng nhau gắn kết... cũng tốt, nhưng chỉ là không đúng đối tượng. Rất chán nản, chẳng mong muốn gì, nhưng mọi thứ cứ vờn vập nhau, rồi đâu lại vào đó. Lại quay về với những ngày tự buồn, tự nói, tự nghe, tự hiểu... và tự mình cười mình. Thật cũng chẳng muốn nói điều tiêu cực, nhưng khá mệt mõi. Ai không có lòng dị kỉ của bản thân? Cái khác là tính cách... mong lung những thứ không đáng có trong đầu. Một chút ganh tị, một chút khinh thường, một chút giận, một chút thương... cuộc đời mà... cứ vậy thôi.

  17. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    sadlove (28-04-2020)

  18. #35
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Mỗi một lựa chọn!

    Và tôi chọn khép mình hơn nữa sau lần va vấp ấy. Vì bản thân bây giờ cũng không còn tự tin tự nhiên như ngày trước, luôn cảm thấy có cái gì đó dơ bẩn trong người. Thôi thì ngay khi chưa bắt đầu, hãy đặt cho nó dấu chấm hết. Không phiền luỵ, không vấn vương, không hy vọng, không sợ hãi...cho cả tôi và bạn. Giá như tôi vẫn còn lành lặng như xưa... ít nhất là đến thời điểm này, tôi vẫn không có được tự tin để thật sự bình thường, có một tình cảm bình thường nữa. Nên những khoảng cách là điều hiện tại tôi có thể làm. Tôi hơi ích kỷ cho bản thân, tôi sợ mình phải sống trong cảm giác giấu giấu diếm diếm, tôi sợ mình phải gánh chịu việc làm tổn thương 01 ai khác. Thời gian đã lấy đi của tôi những tươi trẻ, cũng cho tôi những hành trang trong đời. Đủ để cho tôi biết hôm nay mình nên thế nào? Tôi muốn thành thật, nhưng sự thành thật này có lẽ sẽ là sự xa lánh, sợ hãi... nhưng nếu không thành thật thì tôi chẳng thể mang cảm giác mang cái bí mật không hề dễ chịu này mà vui vẻ. Đúng là khi con người ta có nhiều điều lo lắng, ái ngại thì bản thân chẳng có dũng khí để làm gì. Như một trò đùa của tạo hoá, ông biết cách trêu đùa nhân thế... hay là duyên số định sẵn, số phận an bày, kiếp trả vay...luật nhân quả. Tôi sợ nên tôi chỉ có thể hèn nhát mà thu mình lại. Tôi sợ mình vay quá nhiều, mà kiếp này không còn kịp để trả... kiếp sau nếu có tôi lại phải trả nợ đã vay. Nợ ai lời xin lỗi, và nợ chính mình!

  19. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    sadlove (28-04-2020)

  20. #36
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tâm trạng ngày càng tệ, thật rất tệ.
    .................................................. ......

  21. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    sadlove (28-04-2020)

  22. #37
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    ... Lại sắp đến ngày ấy... hehe... ngày đi lãnh kẹo. Gần năm rưỡi rồi, cứ đều đều 28 ngày lại xe ta bon bon đi xếp hàng. Tới nơi gửi xe, nộp sổ, gọi tên, lấy sổ, ký tên, nhận thuốc, lấy xe, về uống thuốc...hình thành 1 chu kỳ. Cũng có thăm khám gì đâu, giá mà lãnh được lần nhiều 1 chút, đôi ba tháng đi lần cho khoẻ. Mỗi lần đến nơi cũng kha khá là ám ảnh, tại cái tính mình nó kỳ cục thôi. Chắc không ai giống vậy. Mỗi ngày mình chỉ nhớ mình bệnh vào lúc nuốt kẹo thôi. Mà mỗi lần mình đi lãnh kẹo là tâm trạng mình lại xuống 1 chút. Éo le ghê. Bỏ tánh đó nghe...kỳ cục.

    ...Gần đây cô V thăm nôm rầm rộ, mọi việc đều lấy đó làm ưu tiên, cảm giác bệnh mình không còn quan trọng...lãng quên... lại là cái cảm giác kỳ cục kẹo. Người gì quá kì...

    ...Một cảm giác cô đơn nhen nhóm, có tí tẹo thôi... không quan trọng, chỉ là muốn nói ra ấy. Tánh khí khó ở lắm.

    ...Có quá nhiều thứ muốn buông bỏ!!! :)

  23. Có 2 người đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết bổ ích này:

    Anhsangcuoitroi (10-04-2020),sadlove (28-04-2020)

  24. #38
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Viết cho một ngày nắng nhẹ, trời sắp chuyển cơn mưa...

    Đọc đâu đó những lời kêu gọi hiến máu tình nguyện, hay khi bước vào bệnh viện - rảo bước ngang khu vực hiến máu... một cảm giác khó tả, không nói nên lời. Từng thấy nhóm máu mình khá đẹp, thời còn ngồi trên ghế nhà trường, cũng rất máu me tham gia cho có cái gọi là... nhưng tất cả chỉ dừng lại con số 05, và sẽ không có lần thứ 6 nào được nữa. Một chút bùi ngùi, từ sự cảm thấy nhóm máu mình có người ta gọi là cao thượng, chuyển sang giai cấp Quý tộc này. Nghe thì có vẻ liên quan, nhưng là 02 thái cực hoàn toàn khác nhau. Chút tự hào, giờ chỉ còn là sự tự ti. Muốn làm gì đó có ích cũng khó khăn.

    Và những rào cản công việc, những cơn say nhẹ và những lần tụt cảm xúc. Mất 01 năm để lấy lại sức khoẻ, vẻ ngoài tạm ổn, và tâm lý trở lại. Chưa kịp comeback, chị Vy đã không mời mà đến. Và như bao người rất ư là ngụp lặn, mệt mỏi.

    Đôi lúc muốn nói mình ổn, nhưng cũng lười để nói.

    Hôm nay lần đầu tiên được phát kẹo 02 tháng - trớ trêu là nhờ chị Vy cả. Thanh toán bù vài chục vì chi phí kẹo cho 02 tháng hơn mức quy định chi trả của bhyt. Giá mà sau khi chị Vy đi, dù có bù tiền nhưng được nhận nhiều kẹo hơn thì cũng rất là ok. Chỉ tiếc là sau đó vẫn là 28v / lần. :)... có nên cám ơn chị Vy 01 lần không nhỉ?

    Ngày mai ơi,...

  25. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    sadlove (28-04-2020)

  26. #39
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Trong khi mọi người đều tìm thấy được niềm vui mới, trong công việc... còn nó tâm trạng cứ ngày càng đi xuống. Cảm giác như đã rơi vào bế tắc. Những ngày tháng này nó mệt mỏi hơn cả cái ngày nó cầm trên tay kết quả xét nghiệm... ngày ấy nó cứ trơ ra, vẫn nuôi hy vọng ở ngày mai rất nhiều... nó tin nó sẽ tiếp tục tốt hơn, con đường phía trước của nó đang rộng mở, chỉ là thêm vài viên thuốc thôi mà. Nó tin vậy, cho đến khi những biến cố lớn hơn đến với nó, mất công việc, mất thu nhập, mất cả niềm tin bản thân... nó còn lại gì? Bắt đầu nó trốn tránh, lầm lũi, và rất mệt nhọc trong cuộc sống hiện tại... nó ngưỡng mộ những con người ngoài kia, những người cùng cảnh như nó, họ nghị lực, mạnh mẽ, tích cực lạc quan dù trong bất cứ hoàn cảnh nào... nó đã không còn là người truyền lửa, tiếp động lực cho ai khác... khi chính nó phải vật lộn từng ngày... ở ngưỡng cửa đời người nó ngã mà không dậy nổi... nó bế tắc với mọi thứ xung quanh...

  27. Có 2 người đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết bổ ích này:

    Hoangha111 (05-05-2020),sadlove (28-04-2020)

  28. #40
    Thành Viên Mới sadlove's Avatar
    Ngày tham gia
    23-02-2015
    Giới tính
    Khác
    Bài viết
    24
    Cảm ơn
    77
    Được cảm ơn: 10 lần
    Cố gắng lên bạn nhé. Hãy luôn tin rằng với sự tiến bộ của y học, một ngày nào đó sẽ có thuốc trị dứt điểm bệnh này.

  29. Những thành viên đã cảm ơn sadlove cho bài viết này:

    Nhanqua (05-05-2020)

Trang 2 của 6 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •