Trang 4 của 6 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 CuốiCuối
Kết quả 61 đến 80 của 119

Chủ đề: Một đoạn đường ngỡ rất lâu...

  1. #61
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    .... Hi cậu, vẫn là tớ đây! Sau 1 buổi tối tớ gõ cửa vài bạn, với mong muốn nói gì đó sau 1 ngày dài. Nhưng cửa nào cũng đóng. Vẫn là cậu lúc nào cũng mở cửa đón tớ.

    Hôm nay, tớ cảm thấy bực, và có khá nhiều suy nghĩ không thông.
    Sắp tới ngày tớ lãnh thuốc nữa rồi. nhanh cậu nhỉ???

  2. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (28-08-2020)

  3. #62
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Gần đây hay có cảm giác cô đơn cậu nhỉ? cứ luôn tìm người để nói chuyện vu vơ, chỉ tiếc cậu và tớ, chỉ chung nhau 1 điểm là căn bệnh. Ngoài ra, mình chả hợp nhau điều gì. Nói nhiều, tớ thấy mình lại khá vô duyên.

    Tớ lại sắp thất nghiệp tập thứ n từ ngày ấy rồi cậu nhỉ!

    Cậu à, đời tớ hay cậu có lẽ viết ra chắc là 1 quyển sách dày cộm cán. Và chỉ là những vòng lẩn quẩn xoay quanh.

    Tớ cũng bước qua cái hàng 3 rồi, nhưng tớ rất ngại ra 1 quyết định. và tớ hay lo sợ tớ không được lý trí, những ân huệ nhỏ nhoi đủ mạnh mẽ lôi kéo tớ lại.

    Hôm qua tớ đi ngang rất nhiều đầu sách, mà hình như tớ đã thấy mình trong đó.

    Tớ cần phải khác!

  4. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (10-09-2020)

  5. #63
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tớ có 1 thói quen rất đời thường, hễ đẹp là tớ nhìn chết mê chết mệt... mà k biết để làm gì... chỉ là muốn nhìn thêm 1 chút. Tớ khá thích màu trắng!

    Hôm nay mưa lớn, tớ mường tượng có thể ngồi xuồng đi được. Từ quận 3 mon men chạy về, mà tớ cảm tưởng con đường dài vô tận...mưa trôi cả bầu trời nắng...

    Tớ đang cố gắng! Về mọi thứ, hy vọng sau những chông chênh, tớ được bước đi trên con đường bằng phẳng.

    Tớ cũng tự hứa không làm phiền những người bạn cùng cảnh nữa... :)! cứ vậy khỏi phiền hà đến ai. Không phải cái gì mình cần thì người ta cũng muốn. Ai cũng có bạn bè riêng, có chăng chỉ cùng chung dòng máu bất đắc dĩ.

  6. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (10-09-2020)

  7. #64
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tự dưng giờ thèm có người nói chuyện, :)) người cứ là lạ làm sao. Tối qua tớ mơ 1 giấc mơ mà tớ chưa bao giờ nghĩ tới, :))... cảm thấy mình biến thái thật.

  8. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (10-09-2020)

  9. #65
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Thành thật mà nói, cảm giác cô đơn hay cô độc gì đó đâu ai tránh khỏi, ngay cả những người đang có 1 nửa để nhớ thương vẫn thi thoảng có cảm giác đó. Chỉ là bản thân khi mang bệnh, áp lực tâm lý đè nặng hơn thôi. Sau tất cả, không có công việc, không thu nhập đó mới là điều tệ hại. Nên phải cố gắng để quay trở lại với con đường phía trước. Làm lại mọi thứ. Những lúc bản thân thấy mình không ổn, tìm đến 1 nơi nào đó có thể làm mình tốt hơn.

    Nếu ngày đó không gọi là may mắn, thì bây giờ có lẽ đã rêu phủ xanh mồ. Có nhiều việc cần buôn bỏ, sống nhẹ nhàng hơn. Nhân quả tuần hoàn, có nhân thì mới có quả. Những trách nhiệm phải gánh, những gì phải chịu... cứ cố gắng. Trả xong mình sẽ có được sự an nhàn trong tâm.

    Ngày mai, hy vọng sau cơn mưa trời lại sáng. Và tương lai sẽ dễ dàng hơn với những ngày đã qua. Một cuộc đời, khóc 1 mình, cười trong im lặng. Là chỗ để người xung quanh dựa dẫm, và những lúc cần dựa dẫm, dựa vào ai? Ngoài cái vẻ mạnh mẽ như 1 thói quen, thật ra là 1 con người khá là yếu đuối. Dễ mệt mỏi, dễ buồn. Ngày hôm ấy, ngồi cạnh 1 người xa lạ, chợt muốn tựa đầu để thấy đời không chơi vơi... những suy nghĩ lạ lùng.

    Những dấu hỏi trong đầu, những điều dang dở, mà bản thân không biết bắt nguồn từ đâu. Sg trong tôi, một mnagr màu ký ức. Và hiện tại khá là xa lạ. Có người dành thời gian để làm, để thực hiện. Có người dành thời gian chỉ để nghĩ suy, và rồi thắm thoát thoi đưa... ta đã đi qua ngày tháng trong vô dụng.

    Một gia đình?

  10. #66
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Hi cậu, tớ đây. Cậu nghe tớ nhé...

    Tớ có 1 chút phiền lòng cậu ạ, cảm thấy không được tôn trọng. Tớ đang xem xét lại bản thân, và suy nghĩ theo 1 hướng nào khác. Tớ cũng hứa cố gắng để không để tâm.

    Tớ có rất nhiều thứ muốn nói, những buồn phiền không đáng, có thể do nhạy cảm, suy nghĩ thái quá. Hãy mặc kệ hết đúng không cậu?

    Tớ cần sàng lọc lại những suy nghĩ không cần thiết của mình.

    À cậu à, tớ dạo quanh 1 vòng những đoạn đường cũ, ngập chìm trong những kỉ niệm của ngày ấy. Chợt nhìn lại xung quanh tớ là 1 không gian xa lạ, những gương mặt mới toanh. Và tớ chỉ có 1 mình. Có những lúc khoẻ khoắn, tớ cũng nhen nhóm đi tìm cho mình 1 ai đó, để có 1 cuộc sống thật bình thường. Nhưng rõ ràng, làm gì được như tớ mong muốn.

    Cậu à, đừng phiền tớ nhé!

  11. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (10-09-2020)

  12. #67
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Có buồn không khi những cái tên thân quen đang sáng đèn... nhưng chẳng có ai để mà trò chuyện. Những tin nhắn đi, và đợi thời gian trôi đi... đã có những lúc như vậy.

    Cậu à, tớ đang cố gắng để điều chỉnh bản thân. Tớ hy vọng tớ sẽ tốt hơn mỗi ngày.

    Cậu có nghe chưa cái câu: cứ đi đi, rồi 1 ngày nhìn lại... cậu chẳng còn tớ phía sau nữa rồi. Hôm nay tớ nghe câu nói đó.

    Mỗi ngày tớ đều cố gắng để thời gian trôi qua không nhạt nhẽo! như thế đúng chứ?

  13. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (14-09-2020)

  14. #68
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tớ dành cả ngày hôm nay để ngủ vùi cậu ạ. Rồi 1 ngày cũng trôi qua nhẹ nhàng. Nhưng tớ tiếc vì tớ đã lại bỏ lỡ 1 ngày để cố gắng. Thế đấy, chỉ có qua đi mình mới hối tiếc vì những điều dang dở.

    Thật ra tớ có kha khá điều muốn chia sẽ hôm nay, nhưng tớ cố lãng quên và tớ quên thật những điều mình muốn nói ban chiều.

    Tớ là người khá là nhạy cảm với xung quanh, với mọi thứ.

    Tớ thường nghe những nhận xét về tớ, tớ khá là tâm lý, trò chuyện khá trôi trãi... có thể đúng vậy, nhưng đó là những câu chuyện tớ đứng ngoài cuộc. Tớ chỉ làm đúng nhiệm vụ là nhắc nhớ những gì họ bỏ quên... chứ không hẳn tớ tâm lý gì cho mấy. Vì tớ cũng thường trãi qua những lúc quên nhớ trong câu chuyện của mình, tớ mịt mờ không tìm thấy hướng đi.

    Tớ từng biết 1 bài, có còn yêu được không một cuộc đời đã khác. Cậu biết không có lẽ là có, nhưng khá là khó khăn. Vì 1 cuộc đời đã khác. Đôi lúc những cảm xúc không tên cứ len lõi trong đầu. Mình đâu còn của ngày xưa cũ, thì làm gì được đòi hỏi cuộc sống bình thường. Nhìn những người bạn đang êm ấm, 1 gia đình và tiếng ò e trẻ nhỏ. Tớ thấy có phần ngưỡng mộ. Con người sao lại có quá nhiều bí mật, và những trớ trêu cuộc sống! Khi tớ nghe lần đầu câu nói: Tao ao ước được 1 cuộc sống bình thường! Tớ đã mỉm cười nghĩ rằng đó là câu nói lảm nhảm của bạn. Cho đến hiện tại, tớ hiểu điều bạn nói.

  15. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (14-09-2020)

  16. #69
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Hôm nay tớ sẽ nói với cậu điều gì đây nhỉ? Tớ cũng không rõ, chỉ là tớ muốn trò chuyện cùng cậu. Có lẽ do tớ đang vảm thấy trống trãi trong lòng.

    Quay qua quay lại sắp tới ngày tớ nhận kẹo nữa rồi cậu ạ. Con đường thấy rất dài, và tớ hay quên hay nhớ.

    Cuộc sống thật chật vật, đầy những rối ren... đôi lúc nó làm con người ta sợ hãi.

  17. #70
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    21-06-2018
    Giới tính
    Nữ
    Bài viết
    16
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn 1 lần.
    Những lời của bạn như chứa cả tâm can của tôi

  18. #71
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Trích dẫn Gửi bởi nhunguyet Xem bài viết
    Những lời của bạn như chứa cả tâm can của tôi
    Thay lời muốn nói à? :))

    Thỉnh thoảng nên nói chút gì đó về suy nghĩ của bản thân. Chỉ là để nói ra rồi thôi. Không nghĩ ngợi nữa.

  19. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (20-09-2020)

  20. #72
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Tần suất mình tỉ tê với cậu ngày càng nhiều cậu nhỉ?

    Vì những đâu? Có lẽ cậu cũng hiểu. Bên cạnh tớ, những người bạn khoẻ mạnh, và cả những người cùng cảnh... ai cũng có cuộc sống riêng. Dần dần khoảng cách là điều đương nhiên phải có. Chúng ta chỉ cần nhau ở 1 giai đoạn nào đó.

    Cuộc sống trở nên khó khăn, khi mình luôn nhìn về ngõ cụt. Cuối con đường có lối rẽ, mình có muốn hay không?

    Cho đến hiện tại tớ có 4 người bạn cùng cảnh. 1 người biết ngẫu nhiên, thỉnh thoảng ba láp ba xàm cũng vui. 1 người cũng chân tình, có thâm niên trong ngành... nhưng trái ngược tính cách. 1 người cùng khoảng thời gian, nhưng luôn nghĩ về tình cảm, 1 ng có lẽ thâm niên ít nhất... thì ngày càng xa lạ... thế đấy! Tớ chỉ phiền lòng hôm nay nữa thôi. Ngày mai tớ sẽ không đề cập nữa.

    Mưa gió bão bùng, làm bạn cũng tâm trạng theo hẳn.

  21. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (20-09-2020)

  22. #73
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Cậu ạ, hôm nay đúng ra tớ sẽ không tìm đến cậu. Nhưng 1 phút chạnh lòng, vì sự nhạy cảm trong tớ trỗi dậy. Tớ vừa đọc 1 bài báo về việc một bạn bệnh như tớ, gặp va quẹt khi tham gia giao thông, và sau khi xét nghiệm biết bạn bị bệnh... thì người ta hô hoán đi tìm những người đã trợ giúp để đề phòng lây nhiễm. Đó là 1 hành động đúng vì sức khoẻ cộng đồng. Nhưng từ tận tâm can, tớ cảm thấy lo sợ, ngoài kia rất sợ rất sợ những người như tớ vậy. Tớ cố gắng để không phải có những điều tồi tệ.

    Không có 1 phương thức nào có thể truyền thông và để người ta đủ tin tưởng và không kì thị lo sợ bệnh - trừ khi căn bệnh có thuốc chữa. Đọc xong bài báo, tớ nhớ lại ngày tớ phát hiện bệnh cũng vậy... những ánh nhìn của y bác sĩ dành cho tớ, là sự ái ngại, 1 ánh nhìn tớ không quên được... và sự từ chối, kì thị ngay cả với những người có kiến thức. Cậu ạ, đó là nỗi đau mà chỉ có tớ, những người trong cuộc mới thấu hiểu được. Chỉ là cố gắng vui cười, vì chúng tớ vẫn phải sống tiếp và làm điều gì đó có ích cho gia đình... hay là đợi chờ kỳ tích xuất hiện... mặc dù đó là điều bỏ ngõ... bao nghiên cứu, bao hứa hẹn... rồi mọi thứ cứ trôi qua... một người thâm niên gần 2 năm nhai kẹo như tớ, đã biết được bao thông tin hy vọng rồi thất vọng... thì những người trước đó họ đã trãi qua vô vàng cảm xúc, cho đến hiện tại có lẽ chẳng có mấy ai trông chờ nữa... cứ sống thôi.

    Làm sao cậu hiểu được sống trong nổi thấp thỏm lo âu, cuộc đời ngang trái cậu nhỉ? Không phải cứ bệnh là những kẻ hư đốn, những người đồi truỵ... mà còn rất nhiều người không may mắn... ai cũng bảo sao không tự bảo vệ mình? nhưng làm sao đây bạn? làm sao trong 1 mối quan hệ nghiêm túc, 1 tình cảm chân thành... làm sao khi đối phương cũng là 1 người cho kình đủ niềm tin??? Với vô vàng lý do, nhưng chung quy vẫn là chấp nhận hiện thực. khi nào xã hội xoá bỏ được rào cản, những người như tớ mới thật sự giải thoát, 1 cuộc sống hèn, sợ sệt, lo lắng, bất an, dằn vặt... làm sao người khác hiểu được cậu?

    Tớ trở nên nhạy cảm, mẫn cảm hơn từ ngày hôm ấy... định mệnh cuộc đời!

  23. #74
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Đêm qua tớ mơ, 1 giấc mơ tớ nghĩ nó đẹp. Rất ấm áp, vui vẻ, thoải mái.

    Cuộc sống là những chuỗi ngày tranh đấu? lựa chọn, quyết định, cố gắng... tớ vốn khá trầm tính, và từ ngày tớ bệnh tớ lại trở nên trầm tính hơn nữa. Ban đầu là cảm giác thu mình lại, sau đó là 1 thói quen. Cho đến gần đây, tớ hay nhận được những phản hồi, trông tớ không được gần gũi, không có thiện cảm. Tớ nhìn lại, và có lẽ mọi nhận xét điều đúng. Tâm sinh tướng mà.

    Có lẽ như bao người, tớ cũng đang chật vật tìm lại cho mình 1 lối đi. Những lúc mù mịt, tớ ngủ vùi. Cậu à, tớ hiểu vì sao những người từ bỏ... vì trong họ, nỗi cô đơn và chẳng thấy ai dang rộng vòng tay đón họ, những con người mong manh. Làm sao có thể bắt người khác theo 1 kiểu mẫu của người mình mong muốn. Tiếp tục hay từ bỏ, là cả 1 sự đấu tranh, kẻ thắng người thua... tớ chợt nhận thấy rất nhiều điều.

    Có những việc tớ muốn làm, nhưng tớ không được phép nữa... tớ muốn hiến máu nhân đạo như những ngày xưa, tớ muốn mua 1 cái bhnt cho cuộc sống mai này,... đều không được nữa.

    Cậu à, chúng ta có thể đợi ngày ánh sáng đến, thật sự sống lần nữa không cậu? những hy vọng rồi thất vọng cứ đến rồi đi... trôi theo bao cảm xúc. Những điều vụn vặt, tớ hay cậu đều là những hình hài nhỏ bé...

    À, cậu nè... nuôi 1 đứa trẻ khó khăn lắm cậu nhỉ? và cũng không ít niềm vui phải không cậu? Tớ cũng mong muốn...

  24. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (24-09-2020)

  25. #75
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Như 1 trò chơi rượt đuổi, trốn tìm, tôi bắt bạn chạy... người chịu lắng nghe, mình lại không thể nói. Người mình có thể nói lại chẳng chịu lắng nghe. Tất cả các phán xét phiếm diện đều đúng cả, không sai, không hề sai. Vì tớ không giải thích, không nói, thì hiển nhiên mọi việc cậu nhìn và thấy ở phía cậu nó như vậy. Tớ đâu thể nói với cậu những khó khăn, trở ngại tâm lý tớ đang có. Tớ cũng muốn thay đổi, nhưng khó quá cậu ạ. Tâm trạng tớ cứ lên xuống bất thường, tớ cũng mệt mỏi với mình.

    Tớ không thể xây 1 vỏ bọc hoàn hảo để che đậy đi những yếu kém của mình. Năm tháng cứ trôi, cuộc sống cứ tiếp diễn. Cậu à, tớ cô đơn trong chính cuộc đời tớ có. Tớ từng là đứa không biết sợ gì cả, cho đến hiện tại, cái gì tớ cũng sợ. Tớ dần trở nên vô dụng. Tớ biết nếu tớ không thay đổi thì chính tớ nhấn chìm cuộc sống của tớ.

    Ngoài kia những con người lầm lỡ, họ vẫn có thể quay đầu, vì sao tớ lại phải trốn tránh? Ngoài kia có mấy ai không có khó khăn, tại sao tớ phải sợ?

    Gần đây trong tớ có rất nhiều cảm giác khó tả, tớ cần cậu? Nhưng cậu nơi đâu nhỉ? Trong suy nghĩ của tớ.

  26. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (24-09-2020)

  27. #76
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Là bản thân tớ không vượt qua được những chấp niệm, sợ hãi của chính mình. Mỗi ngày trôi qua lòng tớ cứ nặng trĩu hơn. Đó là cuộc sống mà không có người nào mong muốn. Nếu cậu cầm vật nóng tự động cậu sẽ buông, vì nó làm đau tay cậu. Vậy hà cớ gì những muộn phiền tớ lại níu giữ trong tâm. Cậu à, tớ cảm thấy mù mịt với mọi thứ.

    Lại đến ngày tớ đi nhận kẹo... mỗi khi gần đến nơi là tớ bồn chồn lo lắng, vẫn còn ngài ngại, dù rằng đã gần 2 năm tớ làm quen với điều đó. Tớ đang ví mình giống như trạng thái bình thường mới. Tớ cảm thấy muộn phiền nhiều quá cậu ạ.

    Rồi tớ sẽ đợi được ngày khoẻ mạnh đúng không cậu? Tớ chỉ sợ mình không đợi được...

  28. #77
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Viết vài dòng trước khi kết thúc của 1 ngày. Vẫn biết thời gian không bỏ qua cho ai, cũng chẳng vì ai mà dừng lại, hoặc dã huyễn hoặc hơn là quay ngược lại quá khứ để sửa chữa sai lầm. Nhưng đa số chúng ta lại lựa chọn ngủ vùi, và trốn tránh hiện thực. Tớ cũng không ngoại lệ. Ngày mai, lại là 1 ngày mới và chúng ta, phải làm những gì có thể??? Cứ dặn lòng như thế...

    Tớ vừa đọc 1 bài báo về những người như tớ, tỉ lệ mắc bệnh lao rất cao, và thần hồn át phần tính... tớ cũng nhiều lo lắng. Từ ngày bệnh đến nay, tớ rất dễ ho, và khó chịu...

    Hôm nay tớ theo lịch định kỳ nhận kẹo tháng, tớ vẫn chưa được lãnh lần nhiều tháng... như tớ hằng mong ước bấy lâu nay... chỉ để cho tớ sẽ dễ dàng lựa chọn công việc, xin việc và cố gắng thay đổi cục diện tệ hại hiện tại. Chắc do dịch bệnh, nên nguồn cung thuốc có hạn, đó là 1 trong những lý do tớ chưa được như mong muốn. Tớ rất sợ phải bắt gặp 1 ai đó bước vào cuộc sống như tớ đang có, cứ nhìn thấy người mới là tớ lại bùi ngủi... đã đủ quá rồi, những phận người chịu đựng cái đáng sợ, kì thị của cuộc sống. Tớ không mong ai phải lầm lỡ bước vào. Và hôm nay cảm giác đó lại trỗi dậy, tớ ví như con thêu thân lao vào đớm lửa... tớ mệt nhoài lê bước khỏi nơi ấy. Và cuộc hành trình của tớ sẽ còn bao lần đến và đi như vậy?

    Buồn cười cho tớ đúng không cậu??? Tớ như phận bèo, cứ lênh đênh không bờ bến. Khi nào ngoài kia thôi khắc nghiệt???

  29. Có 2 người đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết bổ ích này:

    Hoangha111 (03-10-2020),sadlove (23-12-2020)

  30. #78
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Gió cứ thổi, mưa cứ lất phất bay. Và tớ vẫn ngồi đây để nhìn trời nhìn đất, nghĩ lại việc mình muốn làm, cần làm, và phải làm. Tớ đang ở trong cái tình trạng mà người muốn bước đi, nhưng chân thì không thể nhắc lên? Tớ sợ điều gì nhỉ? khi mà chết đi tớ còn không sợ? vậy điều gì ngán chân tớ vậy? Gần đây tớ hay mông lung, nghĩ về những điều tiêu cực, 1 lối đi về như bất cứ ai. Nhưng tớ biết tớ không được quyền ngã, mệt mỏi thì cứ buông rơi vài giây... rồi lại phải tiếp tục. Vì tớ còn đó những điều dang dở. Ôi cái cuộc đời của tớ??? tớ đã để nó đi về đâu? Nếu không bệnh? tớ có lẽ đã có 1 sự ổn định, với công việc khá nhiều người mong muốn, đồng lương khá để tích luỹ. Mọi thứ cuốn theo cảm xúc, vuột khỏi tầm tay. Để giờ đây, hơn 1 năm qua tớ ngụp lặn đi tìm lại sự ổn định mà cả tuổi nhiệt huyết đi qua tớ đã cố gắng. Đó là cả 1 hệ luỵ cho những ai chưa bước vào con đường như tớ phải suy ngẫm. Tớ sống dày vò bản thân, xa lánh mọi người...tớ không được như những bạn kia, tìm niềm vui trong công việc, tìm niềm vui bên bạn bè, bên gia đình, hay may mắn hơn là có người để thương yêu. Tớ chính xác đang sống 1 cách cô độc trong chính cuộc đời của mình? Lựa chọn? Là do tớ đúng không? Không vì ai cả?

  31. #79
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Cậu ạ, độc thoại hình như đã là một việc nằm trong danh sách việc phải làm của tớ. Bước ra bên ngoài nhìn ngắm cái thế giới màu sắc, tớ ước ao, hy vọng... trở về với mảng tối mênh mông tớ lạnh lẽo, cô đơn...

  32. Những thành viên đã cảm ơn Nhanqua cho bài viết này:

    Hoangha111 (03-10-2020)

  33. #80
    Thành viên chính thức
    Ngày tham gia
    29-11-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Bên kia cuộc đời
    Bài viết
    180
    Cảm ơn
    20
    Được cảm ơn: 74 lần
    Hình như tâm không thông, mọi việc cũng đều không thuận đúng không cậu? tình hình hiện tại của tớ đấy. Không việc gì ra hồn cả. Buồn thật chứ.

    Khong tam nam chin nam chin sau bay tam sau... lung ta lung tung, định mệnh thật. Khi mà buồn không ai nói chuyện ấy, như kẻ tự kỷ :))

    Cậu ơi, tớ chẳng buồn nhìn lại ngày ấy, vì chẳng có gì để nhìn. Mà hình như tớ nhớ rất nhiều, mà cũng hình như tớ đã quên thật nhiều.

Trang 4 của 6 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •