Kết quả 1 đến 14 của 14

Chủ đề: "mẹ ơi, cho con theo cùng, con không gượng nổi nữa..."

  1. #1
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    10-06-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Tphcm
    Bài viết
    59
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 2 lần

    "mẹ ơi, cho con theo cùng, con không gượng nổi nữa..."

    -Cả cuộc sống của tôi chỉ có Mẹ vậy mà Mẹ cũng hy vọng cuối cùng của con mà ra đi...

    -12 tuổi, bố ăn chơi bỏ theo người phụ nữ khác, để gánh nặng lên vai mẹ và tôi, nhà nghèo cố gắng lo học hành, cuộc sống chỉ còn tôi và mẹ nương tựa lẫn nhau và trả nợ mà bố đã để lại=> Cố gắng vì mẹ mà chju khổ kể cảnhịn đói để được đi học.
    -18 tuổi, Vui mừng vì đậu vào trường đh, gặp được 1 người cùng hoàn cảnh, tưởng chừng có thể cùng tôi san sẻ, nhiều lúc bật khóc cùng người đó nhưng KHÔNG...=> bây giờ có ước tôi ước tôi chưa bao giờ gặp người đó
    -20 tuổi, Sinh viên trường đh Kinh tế nhưng không thể tiếp tục con đường học vấn vì món nợ quá nhiều kể cả số tiền mẹ đã nợ để cho mình đi học, khao khát được đi học nhịn ăn đi làm thêm nhiều lúc ngất ngay tại chỗ làm nhưng cũng phải buộc nghỉ học trong nước mắt..=>Thoi thì hy sinh vì mẹ cố gắng đi làm những công việc tay chân chỉ mong lo lại cho mẹ và cũng trả gần hết nợ
    -
    21 tuổi, Phát hiện bệnh từ tên kia(người mình đã tin tưởng hơn 3 năm) ngã gục ngay bv chỉ muốn kết thúc cái cs trớ trêu của bản thân nhưng cầm tờ kết quả nhìn mẹ, tối đó mẹ có hỏi nhưng mình ko kiềm được ko nói gì chỉ biết ôm mẹ mà khóc=> mẹ cũng khóc...
    -
    2019, 22 tuổi, MẸ CŨNG BỎ CON 1 MÌNH MÀ RA ĐI=> giờ con vừa bệnh trong người, vừa cô đơn ko còn mục tiêu, ko có người thân. chỉ 1 mình trong căn phòng trọ nhìn ảnh mẹ mà khóc...
    -Con mệt lắm mẹ à, suc chju đựng của con đến giới hạn của mình rồi, Người thân duy nhất của con chỉ còn mẹ và mẹ cũng đã bỏ con đi, con xin lỗi vì con bất hiếu ko thể làm gì cho mẹ, giờ mẹ đi và mẹ mang cả niềm hy vọng sống duy nhất của con đi cùng... con nghĩ con sắp đến với mẹ, mẹ chờ con nhé....

    (Cám ơn mọi người đã đọc những dòng tâm sự về hoàn cảnh của mình, hiện tại mình đang ở tphcm và sđt zalo của mình là 037618 4939 ạ)







    Lần sửa cuối bởi vuotquasohai, ngày 18-04-2020 lúc 20:18.

  2. #2
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    06-01-2019
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Sai gon
    Bài viết
    11
    Cảm ơn
    1
    Được cảm ơn: 0 lần
    Bình tĩnh nào bạn. Bạn phải sống tốt. Vui vẻ mà sống mới ko phụ những hy sinh của mẹ bạn dành cho bạn. Cố lên bạn nhé vẫn còn có những người trên này đồng hành cùng bạn.

  3. #3
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    16-08-2018
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    ha noi
    Bài viết
    140
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 15 lần
    Sao bạn lại có những suy nghĩ nông cạn như vậy . bạn bị hiv+ đi đăng kí điều trị , với sự tiến bộ vượt bậc của khoa học ngày nay thì Hiv đã được khống chế gần như hoàn toàn trong cơ thể. bạn có quyền hy vong 1 ngày không xa sẽ có thuôc chữa trị dứt điểm nhá. chúc bạn luôn có sức khỏe và sáng suốt

  4. #4
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    08-09-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Bài viết
    41
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 4 lần
    Biết là vậy nhưng ngta có hoàn cảnh khó khăn cũng khó ai lạc quan dc lắm. Hy vọng em cố gắng và mạnh mẽ hơn vì đơn giản cũng còn nhiều người giống như chúng ta

  5. #5
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    10-06-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Tphcm
    Bài viết
    59
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 2 lần
    Em biết mình như vậy ko nên và cũng biết là phải suy nghĩ tích cực nhưng mọi người bị H mà hoàn cảnh mồ côi như em, ko nhà cửa cha mẹ em thật sự ko thể tìm cách để lạc quan nổi dù mình đã cố hết sức hic
    Giờ sống chẳng khác gì cái xác ko hồn m.n ạ!

  6. #6
    Điều Hành Chung.Thay quyền Admin
    (Sanh năm 1983 ) 10 năm trong chuyên môn tư vấn HIV miễn phí
    Nguyen Ha's Avatar
    Ngày tham gia
    19-12-2012
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    diendanhiv.vn
    Bài viết
    32,318
    Cảm ơn
    664
    Được cảm ơn: 7,903 lần
    Trích dẫn Gửi bởi vuotquasohai Xem bài viết
    Em biết mình như vậy ko nên và cũng biết là phải suy nghĩ tích cực nhưng mọi người bị H mà hoàn cảnh mồ côi như em, ko nhà cửa cha mẹ em thật sự ko thể tìm cách để lạc quan nổi dù mình đã cố hết sức hic
    Giờ sống chẳng khác gì cái xác ko hồn m.n ạ!
    Đọc những tâm sự của bạn thật sự thấy bạn rất chi là bi quan, bạn thấy đấy, những bệnh nhân ung thư phần đa khi phát hiện ra đều đã ở giai đoạn muộn nhưng họ vẫn cố gắng sống dù họ biết thời gian sống của họ không còn bao nhiêu, đầu của họ rụng hết tóc nhưng ý trí của họ không rơi rụng tí nào, họ vẫn cố, cố tới hơi thở cuối cùng. Còn bệnh nhân HIV thì sao, khi điều trị, tuân thủ tốt thì vẫn có thể sống tới già vậy sao không cố, không kiên cường? Bạn muốn mẹ bạn mỉm cười nơi bên kia thế giới thì không gì khác là phải cố gắng, cái cố gắng ở đây là tinh thần, tinh thần tốt thì mọi vấn đề mới trở nên dễ dàng được. Bị bệnh thì sao, chả sao bệnh này đâu nguy hiểm như ung thư, bệnh này vẫn khỏe bình thường, vẫn còn khả năng lao động thì không có lý do gì mà không cố gắng sống. Còn một ngày để sống thì vẫn phải cố sống sao cho tốt, muốn sống mới khó chứ muốn chết thì quá đơn giản... Bạn là thanh niên, bạn còn sức khỏe, còn sức để lao động, cuộc sống của bạn còn cả 1 chặng đường dài phía trước mà bạn suy nghĩ tiêu cực thế này thì thật không đáng với tình yêu thương của mẹ bạn dành cho bạn. Hãy cố gắng lên thì mẹ bạn mới an lòng mà yên nghỉ. Có một thân một mình cũng có cái hay của nó, tự do tự tại, thích làm những điều mình muốn. Tôi cũng đã từng đi qua cái cảm giác giống như bạn bây giờ, tôi thấy tôi thật ngu ngốc, giờ thì sao, giờ tôi vẫn sống tốt, bị bệnh mười mấy năm nay rồi nhưng tôi vẫn khỏe mạnh, vẫn có con, làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, là người mẹ luôn mong muốn những điều tốt đẹp đến với con và mẹ bạn cũng vậy, dù ở bên kia thế giới rồi nhưng thấy bạn tiêu cực như vậy mẹ bạn có vui không, mẹ bạn có siêu thoát được không, vậy nên vì mẹ mà cố gắng đi. Tôi đi qua cái cảm giác này của bạn rồi mới hiểu được nỗi niềm của bạn. Bạn mới 22 tuổi đầu, cơ hội sống còn nhiều lắm, tương lai còn ở phía trước. Cố gắng mà bước tiếp đi, tiêu cực hèn lắm.

  7. Có 2 người đã cảm ơn Nguyen Ha cho bài viết bổ ích này:

    pep1510 (09-12-2019),sadlove (15-02-2020)

  8. #7
    Nhóm Cần Tư Vấn
    Ngày tham gia
    28-10-2019
    Giới tính
    Nam
    Bài viết
    59
    Cảm ơn
    37
    Được cảm ơn: 5 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Nguyen Ha Xem bài viết
    Đọc những tâm sự của bạn thật sự thấy bạn rất chi là bi quan, bạn thấy đấy, những bệnh nhân ung thư phần đa khi phát hiện ra đều đã ở giai đoạn muộn nhưng họ vẫn cố gắng sống dù họ biết thời gian sống của họ không còn bao nhiêu, đầu của họ rụng hết tóc nhưng ý trí của họ không rơi rụng tí nào, họ vẫn cố, cố tới hơi thở cuối cùng. Còn bệnh nhân HIV thì sao, khi điều trị, tuân thủ tốt thì vẫn có thể sống tới già vậy sao không cố, không kiên cường? Bạn muốn mẹ bạn mỉm cười nơi bên kia thế giới thì không gì khác là phải cố gắng, cái cố gắng ở đây là tinh thần, tinh thần tốt thì mọi vấn đề mới trở nên dễ dàng được. Bị bệnh thì sao, chả sao bệnh này đâu nguy hiểm như ung thư, bệnh này vẫn khỏe bình thường, vẫn còn khả năng lao động thì không có lý do gì mà không cố gắng sống. Còn một ngày để sống thì vẫn phải cố sống sao cho tốt, muốn sống mới khó chứ muốn chết thì quá đơn giản... Bạn là thanh niên, bạn còn sức khỏe, còn sức để lao động, cuộc sống của bạn còn cả 1 chặng đường dài phía trước mà bạn suy nghĩ tiêu cực thế này thì thật không đáng với tình yêu thương của mẹ bạn dành cho bạn. Hãy cố gắng lên thì mẹ bạn mới an lòng mà yên nghỉ. Có một thân một mình cũng có cái hay của nó, tự do tự tại, thích làm những điều mình muốn. Tôi cũng đã từng đi qua cái cảm giác giống như bạn bây giờ, tôi thấy tôi thật ngu ngốc, giờ thì sao, giờ tôi vẫn sống tốt, bị bệnh mười mấy năm nay rồi nhưng tôi vẫn khỏe mạnh, vẫn có con, làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, là người mẹ luôn mong muốn những điều tốt đẹp đến với con và mẹ bạn cũng vậy, dù ở bên kia thế giới rồi nhưng thấy bạn tiêu cực như vậy mẹ bạn có vui không, mẹ bạn có siêu thoát được không, vậy nên vì mẹ mà cố gắng đi. Tôi đi qua cái cảm giác này của bạn rồi mới hiểu được nỗi niềm của bạn. Bạn mới 22 tuổi đầu, cơ hội sống còn nhiều lắm, tương lai còn ở phía trước. Cố gắng mà bước tiếp đi, tiêu cực hèn lắm.
    Nói hay quá bác

    Chủ thớt cố lên. Hãy sống bản lĩnh nào. Con người hơn nhau ở lúc gặp khó khăn biến cố. Người bản lĩnh, cứng cỏi thì đối mặt, vượt qua. Còn người yếu hèn thì bi quan, tiêu cực, đầu hàng, buông xuôi

    Hay cố gắng, sống lành mạnh, tuan thủ đúng uống thuốc chờ ngày thuốc chửa dút điểm nào thớt. Sắp rồi....

    http://bachmai.gov.vn/tin-tuc-va-su-...ccine-hiv.html

  9. #8
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    09-11-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Q5 ,HCM
    Bài viết
    105
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 14 lần
    Cuộc sống mỗi người mỗi hoàn cảnh, nhìu khi số phận ép họ đến cuối đường cùng rồi sẽ nghĩ quẩn điều đó cũng đúng, con người sống vì những ng mình yêu thương - nếu những ng mình thương ra đi hết chỉ con lại 1 mình cũng tột cùng của đau khổ chỉ mún buông. Cứ sống đến ngày nào hay ngày đó, nhiều khi mình ko dc tình yêu thương của ng khác thì hãy dùng tình yêu thương của mình cho những ng có cuộc sống khó khăn hơn như giúp đỡ những ng già neo đơn , trẻ em mồ côi..kiếm việc làm vừa tham gia các hoạt động từ thiện xem. Biết đâu bạn sẽ có nghị lực hơn.
    Lần sửa cuối bởi Vuong Hi, ngày 10-12-2019 lúc 16:20.

  10. #9
    Thành Viên Mới sadlove's Avatar
    Ngày tham gia
    23-02-2015
    Giới tính
    Khác
    Bài viết
    24
    Cảm ơn
    77
    Được cảm ơn: 10 lần
    22t bạn còn quá trẻ, đừng ngã quỵ như vậy, hãy cố lên. Mẹ bạn luôn mong muốn bạn sống thật tốt và tự chăm lo cho bản thân mình được.

  11. #10
    Nhóm Cần Tư Vấn
    Ngày tham gia
    15-02-2020
    Bài viết
    6
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 0 lần
    Tôi không biết b là ai. Nhưng tôi phải nói thẳng vào mặt b là hiện giờ có rát rất nhiều người đang chống chọi với cái chết, thậm chí họ chỉ mong đc sống thêm vài phút. Vậy là b lại bi quan như vậy. Được sinh ra đã là 1 niềm vui rồi. Bạn như vậy mẹ b nơi chín suối sẽ yên lòng mà nhắm mắt. Điều b cần làm là vươn lên mà sống, đời không buộc ai đường cùng cả. B nỗ lực b sẽ thành công. Thân❤❤❤

  12. #11
    Thành Viên Chính Thức
    Ngày tham gia
    14-09-2016
    Đến từ
    Tphcm
    Bài viết
    175
    Cảm ơn
    54
    Được cảm ơn: 9 lần
    Giờ thì kiếm việc làm
    uống thuốc hàng ngày
    từ từ sẽ qua cơn khủng hoảng bạn à
    chúc bạn may mắn nhé

  13. #12
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    10-06-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Tphcm
    Bài viết
    59
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 2 lần
    Mình là chủ topic và rất cám ơn mọi người và các bạn đã động viên mình nhé! Hiện tại thì mình đang sống tại tphcm và sđt zalo mình là 0376184939 kb zalo với mình nhé m n
    Mong hồi âm từ mọi người

  14. #13
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    10-06-2018
    Giới tính
    Đồng Giới Nam
    Đến từ
    Tphcm
    Bài viết
    59
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 2 lần
    thạnks bạn nhé! kết bạn zalo với mình nhe 0376184939

  15. #14
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    27-07-2016
    Giới tính
    Nam
    Bài viết
    42
    Cảm ơn
    0
    Được cảm ơn: 5 lần
    Ủa nhớ có arv rồi mà ta. Ngày nào cũng ăn viên kẹo rồi sống bt chứ có gì đâu mà ghê gớm thế. Bạn bận tới vậy hả

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •