Chưa có kết quả luôn à bạn, mình bị tiểu khó, mình tiểu phải rặn, mà đi khám bệnh bs cho làm 1 loạt xogn nói bình thường, mình thì mới bít là nó k hề bình thường, bây giờ khám k ra bị sao hết mình càng lo quá,
Chưa có kết quả luôn à bạn, mình bị tiểu khó, mình tiểu phải rặn, mà đi khám bệnh bs cho làm 1 loạt xogn nói bình thường, mình thì mới bít là nó k hề bình thường, bây giờ khám k ra bị sao hết mình càng lo quá,
Tiếp theo đó là kết quả xét nghiệm, các bệnh đã có các mốc xét nghiệm rõ ràng và nếu âm tính qua các mốc đó thì tức là âm tính. Đây cũng là 1 yếu tố khác mình sẽ bỏ vào mục số 1 là cái thực tế. Thì anh Tuấn, các anh chị trên diễn đàn sẽ chỉ quan tâm tới cái thực tế để đánh giá tình trạng của từng người mà thôi.
Qua cái thứ 2 là cái viễn cảnh, cái này thường là do cảm xúc của chính chúng ta tự chi phối, nếu bạn đã trang bị cho mình kiến thức chắc chắn về các bệnh td, con đường lây nhiễm nguy cơ lây nhiễm thì bạn sẽ đỡ phần nào bị cảm xúc chi phối, còn không thì bạn sẽ cực kì cực kì stress. Mà cho dù bạn có đủ kiến thức đi chăng nữa, những tâm lý tội lỗi, ân hận và lo sợ sẽ để lại hậu quả nó sẽ khiến bạn không còn tin vào những kiến thức bạn biết nữa. Và thậm chí là bạn sẽ gạt hết tất cả những gì mang tính thực tế, bạn sẽ chỉ tin vào cái viễn cảnh bạn tự vẽ ra, rằng bạn đang bị trừng phạt.
Cho nên là bạn sẽ bắt đầu không tin những lời tư vấn của anh Tuấn, không tin vào kết quả xét nghiệm dù đã đạt mốc 3 tháng. Bạn sẽ tự hỏi là mình có phải trường hợp hiếm xét nghiệm không ra bệnh hay không. Mình biết rõ cảm giác đó vì mình đã từng trải qua tình huống đó 2,3 lần rồi. Và sau này mình mới thấy rằng tất cả những cái đó chỉ là viễn cảnh mình vẽ ra trong đầu vì cảm giác tội lỗi mà thôi. Mình đã từng có những thay đổi nhỏ trên cơ thể và điều gì cũng làm mình nghĩ là mình bị H hoặc 1 bệnh nào đó khác, mình xét nghiệm âm tính nhưng mình vẫn không tin.Thậm chí mình đi khám và bác sĩ nói mình bình thường, mình cũng không tin bác sĩ luôn
Thế rồi sau một thời gian dài, mình cứ đi xét nghiệm rồi lại xét nghiệm, rồi mình cố gắng sống lành mạnh hơn, rồi mình cũng đi khám các triệu chứng. Thì đến 1 ngày mình bắt đầu tin vào kết quả xét nghiệm của mình, các triệu chứng cũng biến mất và mình đã hoàn toàn tin tưởng rằng mình không bị bệnh truyền nhiễm nào hết. Và có 1 số bệnh thực sự là do stress gây nên, stress đã kích hoạt những cái tiềm ẩn trong mình và đến bây giờ mình vẫn còn những triệu chứng của bệnh nó, và tất nhiên nó không phải do H.
Trên đấy là vài dòng tâm sự của mình về những gì mình từng trải qua. Qua đó mình muốn nhắn nhủ các bạn cách để vượt qua giai đoạn này:
-1 là hãy tin tưởng vào lời tư vấn của anh Tuấn, và cả kết quả xét nghiệm. Bời vì đó là những điều THỰC TẾ, những cái đó không bị ảnh hưởng bởi cái viễn cảnh và chúng ta vẽ ra trong đầu. Mặc dù chính bản thân mình bây giờ thỉnh thoảng cũng hoài nghi kq, nhưng mình cố gắng tự nói với bản thân là hãy tin vào thực tế và hãy tỉnh táo.
-2 là nếu có triệu chứng, hãy dũng cảm đi khám và chữa còn hơn là ngồi đấy và hoài nghi về kết quả xn.
-3 là sau khi đi khám rồi, hãy dừng việc lên diễn đàn để đọc, hoặc lên internet đọc về triệu chứng. Những cái này sẽ chỉ vẽ thêm cho mình những viễn cảnh mà thôi.
-4 là dành cho mấy bạn sợ bị H, thực sự thì H là bệnh khó lây dễ phòng. Xác suất để bạn gặp được người bị H là thấp, và nếu bạn đã được anh Tuấn nói là không có nguy cơ thì bạn cần phải tin điều đó. Nó không phải cứ động vào là lây như covid đâu.
Đúng là việc lên internet đọc thông tin sẽ dẫn đến khả năng bị tẩu hoả nhập ma rất cao. Thông tin bị rối loạn làm mình sẽ hoang mang tột độ, rồi tự đặt ra các tình huống, các câu hỏi hoài nghi, tự tưởng tượng… Tốt nhất đừng đọc nữa. Tuân theo các mốc thời gian mà làm xét nghiệm, nếu có bệnh thì kiên trì, tin tưởng chữa trị theo phác đồ của bác sĩ trong bệnh viện nhà nước. Không hoài nghi, không hoang mang, không tin người nọ người kia vì bài seeding bán thuốc, bán dịch vụ trên mạng tràn lan, không phải của người bệnh chia sẻ đâu. Hơn nữa cơ địa mỗi người mỗi khác, không có mẫu số chung. Vậy nên hãy tin tưởng tuyệt đối vào bác sĩ điều trị. Thắc mắc gì cứ hỏi và sau khi hỏi xong thì hãy tin tưởng câu trả lời đó. Ngừng suy luận, ngừng săm soi các dấu hiệu trên cơ thể và vô internet tìm kiếm câu trả lời. Như vậy càng stress. Cơ thể đôi khi rất kì lạ, mình nghĩ như nào nó sẽ có triệu chứng y như thế.
Mình viết vậy bởi mình đọc những dòng bình luận của bạn khanhhoa và bạn tamtrangroi mình thấy thật sự khó chịu vì nói thật với các bạn, từ bên ngoài nhìn vào, 2 bạn thật sự không có 1 chút nguy cơ nào với H cả. 2 bạn chỉ đang bị cảm xúc và những hiểu biết sai từ internet nó ảnh hưởng thôi. Tuy nhiên mình cũng thông cảm với 2 bạn vì mình cũng đã từng vào trạng thái như vậy nên mình hiểu điều đó.
Mongmoidieutotdep123 (10-10-2024)
Mình đã từng trải qua trạng thái như thế này 4 lần, và hy vọng rằng đây sẽ là lần cuối cùng. Mình chưa đủ 3 tháng để chốt hết các bệnh nhưng mình cũng muốn chia sẻ vài điều với các bạn trước khi mình rời diễn đàn. Bạn khanhhoa có thể đọc lại những lời mình nói với bạn về việc âm tính lúc 6 tuần và kết quả sau 3 tháng xem những gì mình nói với bạn có đúng không. Nhìn chung thì những người như các bạn và mình đều bị yếu tâm lí, khi rơi vào tình huống như vậy có 2 thứ chúng ta cần phân biệt rõ ràng: 1 là thực tế, 2 là viễn cảnh. Cái số 1 là cái khách quan nhất và rõ ràng nhất. nhưng cái số 2 là cái ảnh hưởng chúng ta nhiều nhất và thường là do tự chúng ta biên kịch nó ra.
Xã hội hiện đại dạy chúng ta là quan hệ với gmd là 1 điều xấu hổ, và gmd là nhóm nguy cơ cao lây bệnh tình dục.
Những điều đó có thể đúng, tuy nhiên, không phải cứ quan hệ với gmd là sẽ lây bệnh tình dục, và không phải cứ quan hệ không an toàn với người không hành nghề mại dâm là chúng ta sẽ an toàn. Mức độ nguy cơ sẽ được đánh giá chủ yếu vào hành vi quan hệ, đối tượng quan hệ chỉ là một phần yếu tố.
Cái chúng ta có thể đánh giá khách quan ở đây là những hành vi của chúng ta trong quá trình quan hệ. Yếu tố này sẽ được bỏ vào cái số 1 tức là cái thực tế.
Có ai bị triệu chứng đau cằm không ? Mà chỉ 1 vùng nhỏ? Có cảm giác nhưng là bị nổi hạch dù hiện giờ chưa nổi gì . Nhưng ấn vào vùng đó bị đau.
Bs cho quá trời chỉ định, nhưng rồi kết luận là bình thường. Nhưng bản thân mình rỏ ràng là nó k bình thường, chứ này chắc chắn k phải tâm lý, mình đi tiểu rất lâu mới xong, phải rặn ra, nc tiểu chia thành 2 tia, tuỳ theo độ đau tiểu thì cái tia nó khác nhau, lúc hướng này lúc hướng kia, trước đây k như vậy, nhưng bs ở mình tìm k ra. Và lại cho mình uống viêm tuyến tiền liệt, mình đã uống 2 đợt từ 2 ông bs trước mà chưa hết
Mình thật sự trải qua 3 tháng sống dỡ chết dỡ, qua đc lần này thì sẽ k bao giờ lập lại sai lầm này nữa, bữa đó say quá rồi đánh liều, nhưng có nhìu diễn biến làm mình sợ, k bít có phải là suyy diễn mà bạn nói tới k, đúng là vì quá nhìu triệu chứng làm mình lo sợ từ chỗ k nguy cơ thành nguy cơ, rồi đúng như bạn nói, có khi k tin vài kq xn luôn, k tin bs luôn, vì cơ thêt thay đổi nhìu quá, thông tin trên mạng thì trái chiều về triệu chứng và mốc thời gian 3 tháng hay 6 tháng mới 100%, rồi càng đọc càng lo sợ, thức tế mình 20 ngày 44 ngày, rồi 90 ngày at, nhưng đúng giờ mình vẫn còn lo sợ, dự tính sẽ còn xn nữa, mình cũng đã xn các bệnh khác 2-3 đợt, xa nhất là 10 tuần sau nguy cơ, cũng at hết, nhưng vẫn còn lo, vì dv tới nay vẫn khác thường,lưỡi và miệng luôn trắng từ đó tới giờ chỉ có trắng thêm, rồi là có suy nghĩ nếu at hết, thì viêm từ nhẹ sang nặng này là do đâu, vì thế mà còn rất lo sợ bạn à, nay đường tiết niệu của mình k ổn, rồi nhìu lúc nó mệt đừ người nằm lỵ luôn, thật sự k bít khi nào mới ổn, mình đi khám lưỡi thì bs hỏi ngay e xn hiv chưa, tiêu chảy 1 tháng đi viện, xong nói e đang trắng lưỡi vs viêm tiết niệu nưac, cungc kêu đi xn hiv đi, thật sự trải qua những tháng ngày kinh khủng, sau 3 tháng at thì tâm lý cũng đỡ hơn chút, nhưng nói ổn thì là chưa ổn, vẫn còn sợ h, vẫn còn điên đầu vì k bít chưuax các triệu chứng đang bị ntn, bs khám cho thuốc uống k hết, công thức máu của mình cungc bất thường luôn, sk mình suy giảm tràm trọng dù tâm lý ổn hơn chút, khô miệng thì cứ dậy uống nc, rồi cứ dậy đi tiểu, 1 đêm dậy 5-6 lần, rôtf nặng suy nghĩ khỏi ngủ luôn, nhớ lại bs khám lưỡi hỏi xn chưa, rồi seach khô miệng tắt tuyến nc bọt cũng có thể do h, thật sự mệt mõi, thà k có triệu chứng, ăn ngủ phẻ đề kháng lên lại, chưa kể vấn đề ở mắt, da mình thay đổi nhìu, 2 vấn đề miệng và vùng dưới dù mình k suy nghĩ tới đi, nhựng thực tế nó kéo cơ thể sk xuống trầm trọng, và thế là thêm stress liên man k hồi kết
Chắc chắn cơ thể bạn có bệnh rồi. Cái này không phải H đâu. H bạn an toàn 100% rồi. Khám nhiều thôi Bạn. Khi nào duyên đến ắt sẽ tìm ra bệnh. Mình cũng từng trải qua 1 năm mới biết bệnh gây sốt. Nên chỉ hy vọng Bạn gặp được Bác sĩ giỏi đee tìm ra nguyên nhân bệnh.
Ông khanhhoa tình trạng khô miệng sao rồi ?
Cơ thể mình có bệnh là chắc rồi, bs cho làm 1 mớ xong nói bth, kêu mình về thôi, trogn khi công thức máu cũng bất thường rỏ ràng, mà bs bảo k có gì hết, tiểu thiệt lâu mới xong, lắc nhắc, từng giọt, 2 tia k đồng nhất mà bs cũng nói bth, đi khám mà xogn k giải quyết dc gì, mình cứ rầu mấy tháng nay
tôi có đây ông , nổi dưới với bên hông cằm. 65 ngày test nhanh âm tính đây mà vẫn nổi với đủ triệu chứng , hoang mang vl.
đang tính hôm nay 70 ngày đi làm thêm quả test nhanh nữa
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)