Chiều nay, mẹ buộc miệng bảo cầu sao cho dịch nhanh qua, và có thuốc trị dứt bệnh con...câu nói của sự lo lắng, bất an, quan tâm, cũng là trách móc... ước muốn của biết bao người cùng cảnh. Lẳng lặng quay lưng bước đi, không nói, không nhìn... niềm tự hào của mẹ có lẽ đã chôn vùi ngay từ khi mình nói... cái cam kết không bí mật nào được giữ...giá mà không giữ lời cam kết...