… Hôm qua, kỳ nhận kẹo thứ 2 của năm. Mọi thứ như 01 cái chóp mắt. Vẫn là những hình ảnh quen thuộc, sức sống, tươi đẹp…Nhưng, có 02 anh chị đã bỏ điều trị khá lâu, đến xin được tiếp tục điều trị… bỏ qua những vấn đề ngoài lề… chỉ là nhìn đôi tay anh ấy, dánh vẻ gầy gò đó… tôi lờ mờ đoán có lẽ đã là giai đoạn nặng… chợt rùng mình, bất giác nhìn lại đôi tay mình, mặc dù đôi bao tay tôi còn chưa tháo ra khỏi đôi tay… tôi cứ đưa mắt nhìn hình ảnh ấy, rồi lại tự nhìn lại mình… tôi sợ, sợ 01 ngày trở thành hình hài ấy… sợ 01 ngày… 01 ngày rời đi với hình hài ấy… tôi vẫn không thôi nghĩ ngợi về nó. Có những cảm xúc nó thật đến lạ…