Trích dẫn Gửi bởi binhyen2511 Xem bài viết
Hai ngày cuối tuần vừa rồi e đã lấy hết can đảm để bói sự thật với bố và mẹ của em. Bố mẹ em ly dị cũng đã lâu và 2 ng đã có gia đình riêng cả. 2 đã lần lượt hẹn 2 ng để nói và e nói vs mẹ trước vì gàn gũi vs mẹ hơn nói xong mẹ cũng k hề hỏi về nguyên nhân làm sao mà bị chỉ im lặng một hồi lâu và hỏi han về tình hình sức khoẻ và điều trị lúc sau e có hỏi ngược lại mẹ rằng: mẹ có nghĩ nguyên nhân vì sao con bị bệnh k? Mẹ nói e đoán đc 80-90% và rồi e nói r là ng đồng tình mẹ nói: MẸ BIẾT. E thì nhẹ lòng nhueng chắc mẹ buồn lắm. Mẹ hỏi bao gioè nói với bố và lúc nói có cần mẹ có mặt k. E nói con tự làm con sẽ tự nói.
sáng hôm sau e hẹn bố nc và khi b sự thật bố cx hỏi về việc bệnh r điều trị ntn khác với mẹ e nói vs nố e bị bệnh do e dẵm vào 1 chiếc kim tiêm. K ngờ rằng lúc sau bố hỏi lại rằng con có quan hệ đồng tính k k phải giấu cứ nói thật. E cảm thấy xấu hổ nên cx k nói gì chỉ im lặng bố cũng động viên e rằng bh bị bệnh phải ăn uống r chữa trị cho tốt còn nguyên nhân vì sao cũng k quan trọng vì đằng nào bị cũng bị r. Vậy là e nhẹ nhõm phần nào khi đã nói dc cho bố vs mẹ và đc bme thông cảm.
Điều e lo lắng là e đang bị dị ứng với thuốc e uống thuốc mylan 3 in1 tới ngày thứ 8 thì dị ứng đày ng ngày nào cũng đi truyền thuốc mà hơn tuàn r chưa hết mặt đỏ bừng lên đi làm ai cũng hỏi. Và e cũng lo công vc của e nữa năm nào cũng khám sức khoẻ khong biết làm sao vs cả cơ bản đây cũng k phải công việc e yêu thích nên đi làm mệt mỏi lắm.
Bạn thật mai mắn và mạnh mẽ để nói ra và nhận sự đồng cảm iu thương từ gđ... còn mình không dám nói ra. Một mình chịu đựng. Gđ mình chỉ có mình là con trai duy nhất. Mình sợ nói ra ba mẹ k chịu nỗi cú sốc.(ba mẹ đều bị cao huyết áp.tim yếu). Giờ thì cứ lủi thủi một mình trong căn trọ. Cuối tuần về nhà thì cười cười nói nói để k ai nghi ngờ. Ba mẹ thấy ốm cũng hỏi. Mình cũng dấu nói đau bao tử tăng men gan k ăn nên ốm.... cả cuộc đời cứ nghĩ sẽ bất hiếu dấu ba mẹ về giới tính. Nhưng k ngờ lại mang tội voi ba mẹ tội dấu bệnh lầm lở này.... đôi lần cũng mún tự kết thúc cuộc đời với 1 lá thư để lại lý do gì đó rùi giải thoát. Nhưng sợ miệng đời ác đọc nói ra nói vô làm ba mẹ bùn tủi k dám ngó mặt bà con bạn bè... có luc mình mệt mõi lắm chĩ mún ôm mẹ ba mà nói ra "con sai,con mệt rùi ba mẹ ơi.đừng bỏ rơi con lúc này"...nhưng không thể, 1 tháng dồn nén nhìu đau khổ bùn tủi chán nãn mệt mõi....khi tham gia diễn đàn thấy bạn nào nói ra đc voi gđ mình thấy vui.nhưng tủi thân lắm.....