
Gửi bởi
khoand652
Mục đích em viết bài này là kể ra hết những gì em đang suy nghĩ để anh chị tư vấn cho em yên tâm hơn để em giải tỏa tâm lý , em đã đọc rất nhiều bài và các tư vấn thì hẳn là không ai như em mà lại bị HIV ( có thể e đâ bị tâm thần)!
Chuyện là thế này, 19/1 vừa rồi. Khi em đang chạy xe trên đường dừng ở ngâ tư thì em liếc qua thấy 1 thằng ( đeo khẩu trang y tế) nó đang nhìn em kiểu nhìn lén lén thôi ạ ( lúc đó em cũng thấy hơi ghê ghê). No hắt xì 2 cái, khi nó hắt xì thì e cảm nhận được là dính dô bàn chân của em ! Nó mát như gió thổi ạ, chỉ mát đúng vào lúc nó hắt xì, nhưng khoảng cách xa lắm ạ, từ miệng nó lúc ngồi trên xe và đến cái bàn chân phải của em ( tính trường hợp nó bỏ khẩu trang ra để hắt xì ) cũng ko phải là gần ạ ( không tưởng để dính ) nhưng rõ ràng em thấy mát như gió thổi ạ. Lúc đó em nhìn xuống chân liền thì không thấy vết trầy xước nào trên toàn bộ bàn chân ạ, ngó lên thì nó vẫn đeo khẩu trang hẳn hoi ạ. Em nghĩ lại thấy nó ghê ghê ( kiểu hãm hại em ).
Cho em hỏi là bàn tay của em ( chắc chắn cũng ko trầy xước gì) chạm vào chỗ bàn chân vừa tiếp xúc với nước bọt có dính xíu máu của thằng nhiễm HIV đó ( tâm lý của em là thằng đó bị HIV ạ ) thì những ngón tay em chạm vào nước bọt dính xíu máu của thắng đó , em đưa lên miệng ( có nước bọt + máu của nó) miệng em bị chảy máu do khô môi e cắn ra và trong miệng em có răng sâu nhiễm trùng có máu luôn ạ.
Vậy cho em hỏi có nguy cơ ko ạ. Em hỏi để giải tỏa tâm lý thôi ạ, em có đọc nhiều topic và kiến thức về HIV/AIDS nhưng do tâm lý yếu quá hoảng loạn nên cái gì em cũng nghĩ được hết ạ. Em biết em nói đến đây là mọi người đã nói em bị tâm lý ( tâm thần) rồi ạ. Nhưng sau đó em stress, em luôn luôn nghĩ là mình đã dính HIV bắt đầu triệu chứng xảy ra sau 2 ngày: em mệt mỏi cả người, đừ người không lý do ( lúc nào giây nào phút nào cũng nghĩ HIV HIV HIV mình bị nhiễm rồi ) không còn một sức sống, đêm thì đổ mồ hôi không kiểm soát , rét run từ trong ra từng cơn không kiểm soát được, ăn uống không ngon , ăn một xíu có cảm giác như nghẹt thở và muốn ợ ra cho thoải mái, nổi mụn trắng ở ngực em không biết là có trước hay sau lúc em gặp thắng đó nữa ( em có tập tạ, bạn em kêu ra mồi hôi nhiều chỗ đó nên mụn li ti vậy thôi ), cũng có 2 cục hạch nhỏ ở 2 bên má ( gần cái bát tóc của con trai ạ) ko đau với nó nhỏ và ko nổi rõ lên
2 tuần rồi không giây phút nào em lúc nào cũng nghĩ là cuộc đời chấm dứt rồi, chắc chắn đã bị, có nguy cơ lây cho cả nhà. Từ đó đến giờ hơn 2 tuần triệu chứng nó vẫn còn là rét run và vã mồ hôi ( ai cũng nói là do stress) . Em không bị sốt ạ, người lúc nóng, đêm nằm thấy lạnh thôi ạ.
Đến bây giờ thì em vẫn nghĩ là mình đã dính HIV , vì môi em chảy máu, em bị sâu răng nhiễm trùng có máu trong miệng ạ !Em biết như vậy là kì thị nhưng vấn đề tâm lý của em thực sự bế tắt. Em cứ nhìn mọi người vui vẻ yêu đời là em lại nghĩ tại sao mình xui như vậy lại bị như vậy ( từ 19/1/2017) đến nay ạ. Tết em không đi đâu nói chuyện với ai vì cảm giác bế tắt lắm ạ
Em nghĩ rất nhiều ạ, em không thể kiểm soát nổi hoảng sợ lo âu mình bị nhiễm HIV mặc dù em tìm hiều thì sẽ không thể bị dễ như vậy được ạ.
Mong anh chị trong ban tư vấn hiểu được tâm lý của em, mốt người con trai 27 tuổi ( chưa một lần đi bậy bạ abcxyz các kiểu ạ) nghĩ mình sẽ bị HIV và cuộc đời mình sẽ ra sao ạ. Mong anh chị đọc hết dùm em ạ, em cám ơn nhiều
Khi viết ra những dòng này thì tâm lý em đã ổn hơn lúc hoảng loạn bế tắc rồi ạ !