Đúng là cái cảm giác đó ai chưa trải qua chưa phải là đàn ông :v. Đi mấy cái "ăn bánh trả tiền" đó vừa nguy hiểm vì dễ lây các bệnh tình dục. nguy hiểm nhất là HIV vì nó không có thuốc chưa hết được, mà đi cái đó vừa tốt tiền vừa lại chẳng có cảm giác gì hết. tốt nhất là nhậu sỉn về cầm cuộn giấy ra nhà wc cho an tâm. :v. 3 tháng qua trong đầu em luôn nghĩ mình sẽ chỉ sống được khoảng 10 năm nữa. rùi tự nhiên lại hoang tưởng tiếp mình chắc cũng đang mắc căn bệnh ung thư nào nữa mới chết chứ. ngày nào cũng "lục tìm" trên cơ thể mình có các triệu chứng gì nữa không. đến mấy con kiến cắn sưng mấy đốt em cũng nghĩ đó là triệu chứng hiv ( đau nhột như kiến cắn ). Mấy nay em bị đau cổ em cũng nghĩ là do hiv làm em viêm ở cổ. rùi nhờ mấy bác sĩ sờ xem em có hạch ở cổ thôi chứ em không dám đi khám, vì đi khám người ta sẽ bắt em xn hiv :(. 3 tháng qua em không dám làm j cả, bao nhiêu cơ hội đến mà vì nghĩ mình chỉ còn sống 10 năm nữa nên không biết có nên làm không. Em cũng đã nghiên cứu tới sử dụng thuốc ARV rồi đó chứ. Nhưng qua đây em cũng hiểu biết thêm rất nhiều về HIV/AIDS. Nhất là hiệu quả mà ARV mang lại. Ở huyện em có 1 người cũng bị nhiễm HIV và người đó sau khi ai cũng biết bị nhiễm nhưng cũng đã có vợ luôn. Nhiều người thắc mắc và em cũng đã giải thích là nếu sử dụng thuốc thì họ sống như 1 người bình thường, thậm chí là có con bình thường mà người vợ cũng không bị nhiễm. Trước kia em chỉ biết là HIV lây qua 3 đường vậy thôi, chứ từ 3 tháng nay em lên mạng và nhất là diễn đàn của mình, giờ thì tốt rồi, em vừa không bị nhiễm vừa biết rất nhiều kiến thức về HIV. Biết đâu những kiến thức đó em có thể giúp những người sống xung quanh em thì sao

. À em nhớ lúc em sợ mình bị nhiễm 1 tuần cũng có gọi đt trực tiếp anh Tuấn thì phải. Anh cũng đã khẳng định là em không có nguy cơ, đi xn 1 tháng và 3 tháng lấy 2 cái âm tính là xong.
Em hồi xưa ở lại lớp vì môn văn nên mấy anh chị ráng đọc giúp em nha :(.