Kết quả 1 đến 13 của 13

Chủ đề: Cần lắm vài câu nói cảm thông chia sẻ!!

Hybrid View

  1. #1
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    09-01-2018
    Bài viết
    37
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn 1 lần.
    Trích dẫn Gửi bởi zacsanwell Xem bài viết
    Cuộc đời là vậy!, cả đời mình luôn là một người con ngoan! mình có thể vỗ ngực mà tự nói rằng " tôi là người tốt" .. Cuộc đời bỗng phán cho một cái án tử,tử, HIV người lây bệnh cho mình chính là người mình tin tưởng bấy lâu nay. Vỡ vụn, cuộc đời là chấm hết..... mình tự hỏi bản thân cả trăm lần, có lẽ nào, đời mình mới chỉ yêu một người! mới tốt nghiệp đại học thôi!
    Mình tự nhận bản thân rất may mắn, cực kỳ may mắn vì có bố mẹ, chị vẫn yêu thương mình, vẫn chăm sóc mình và khóc cùng mình.. rồi từ tuyệt vọng mình sốc lại tinh thần, cố gắng chiến đấu với căn bệnh này!!
    mình luôn tự hỏi rằng bao giờ căn bệnh này mới chấm dứt,dứt? bao giờ mới có thuốc chữa trị đây?
    Mình tự nhủ hàng ngàn lần: không thể chết lúc này! phải cố gắng sống! ít ra có thể báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ cuộc đời vài năm nữa
    3 tháng nay, dù mệt thế nào, mình cũng ko dám than vãn, chỉ biết im lăng và chịu đựng, cảm thấy thương bố mẹ thôi!!.
    Chả là, tối nay, mình có ra ngoài chạy bộ,, có gặp vài người bạn ( họ không biết mình nhiễm HIV) họ kể về một người nhiễm HIV, họ nói: Thằng sida đó chết rồi, nó còn lây cho một thằng khác!!,!, thằng sida đến lúc chết thì phải chết!- câu nói khiến mình rất buồn, và suy nghĩ trên cả quãng đường về nhà, hoang mang lắm, ko biết liệu mìnhcó cơ hội sống không?
    các bạn nào đã và đang điều trị lâu năm!! mình cần lắm vài lời chia sẻ của các bạn, liệu mình có thể sống khoẻ mạnh không? mình có thể sống thêm chục năm nữa không? những bạn đã và đang điều trị lâu năm, mong các bạn hãy cho mình một lời chia sẻ
    Rồi bạn sẻ quen với những câu nói dạng đấy thôi...lúc đầu có thể bạn còn buồn còn suy nghĩ mông lung còn bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những lời đọc ác ấy...nhưng càng về sau bạn sẽ càng nhận ra rằng...tất cả những lời nói đó đều là nhảm nhí.Thiên hạ có miệng nên kothể nào cấm cản được người ta nói ng ta tổn thương người khác dù cố tình hay vô ý...nhưng việc có để cho những lời nói đó có thể làm tổn thương mình hay không thì là do bạn tự quyết định,nó gây tổn thương cho bạn khi chấp nhận,buông xui,đầu hàng...nó chả làm gì ảnh hưởng đến bạn đc khi bạn trấn an,bình tỉnh,thông suốt và chấp nhận.Cố gắng lên tự nhủ rằng :” xời ạ,muốn làm ton thương nhụt chí tinh thần của tao thì như thế chua đủ chúng bây ạ...tao mạnh mẽ hơn những lời cay độc đó nhiều”.Hảy yên tâm vực lại tinh thần,bao ve sức khoẻ,sống lành mạnh lên thì cuộc sống nó cứ kéo dài thôi bạn ạ,đừng lo khi nào mình chết...đừng lo mình sống không được lâu...đừng lo mình yểu mạng...sống bao lâu thật sự chẳng quan trọng đâu...cái quan trọng là trong thời gian cho đến lúc đó bạn sống như thế nào...thanh thản,vui vẻ,lành mạnh,có ích hay là u sầu thiểu não ăn hại đáng thương.Sự viễ nó đã thế rồi...tội gì sống mà phải đau khổ hả bạn...cố vui lên đi,tinh thần là quan trọng nhất!

  2. #2
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    14-02-2018
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà nội
    Bài viết
    68
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 3 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Havenotime Xem bài viết
    Rồi bạn sẻ quen với những câu nói dạng đấy thôi...lúc đầu có thể bạn còn buồn còn suy nghĩ mông lung còn bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những lời đọc ác ấy...nhưng càng về sau bạn sẽ càng nhận ra rằng...tất cả những lời nói đó đều là nhảm nhí.Thiên hạ có miệng nên kothể nào cấm cản được người ta nói ng ta tổn thương người khác dù cố tình hay vô ý...nhưng việc có để cho những lời nói đó có thể làm tổn thương mình hay không thì là do bạn tự quyết định,nó gây tổn thương cho bạn khi chấp nhận,buông xui,đầu hàng...nó chả làm gì ảnh hưởng đến bạn đc khi bạn trấn an,bình tỉnh,thông suốt và chấp nhận.Cố gắng lên tự nhủ rằng :” xời ạ,muốn làm ton thương nhụt chí tinh thần của tao thì như thế chua đủ chúng bây ạ...tao mạnh mẽ hơn những lời cay độc đó nhiều”.Hảy yên tâm vực lại tinh thần,bao ve sức khoẻ,sống lành mạnh lên thì cuộc sống nó cứ kéo dài thôi bạn ạ,đừng lo khi nào mình chết...đừng lo mình sống không được lâu...đừng lo mình yểu mạng...sống bao lâu thật sự chẳng quan trọng đâu...cái quan trọng là trong thời gian cho đến lúc đó bạn sống như thế nào...thanh thản,vui vẻ,lành mạnh,có ích hay là u sầu thiểu não ăn hại đáng thương.Sự viễ nó đã thế rồi...tội gì sống mà phải đau khổ hả bạn...cố vui lên đi,tinh thần là quan trọng nhất!
    mình cảm ơn chia se của bạn nhé!, mình sẽ cố gắng!

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •